Không vào được Ký túc, buồn chút thôi

Monmunmon

Thành viên thân thiết
Thành viên thân thiết
Tham gia
1/1/2012
Bài viết
4.527
Năm nhất đại học, tôi chỉ ước ao được vào ký túc xá ở – dù chỉ một vài tuần. Thế giới của ký túc xá với tôi thật thú vị. Nơi đó, tôi sẽ được ở trong một khu gi.ường tầng với những người bạn mới tinh.

Tôi mê sân bóng nằm giữa những dãy nhà, có thể chơi thể thao mỗi chiều, mê thư viện và hội trường nhà điều hành là nơi học tập văn minh, yên tĩnh. Tôi ước được hòa vào những buổi liên hoan, lửa trại, những buổi chiếu phim, diễn văn nghệ với đông đúc bạn bè. Hơn nữa, nếu ở ký túc xá, tôi sẽ tiết kiệm một khoản tiền so với thuê trọ ngoài.


Thế nhưng, tôi đăng ký suất vào ký túc xá ba lần và ba lần đều thất vọng, mặc dù chế độ ưu tiên của tôi cũng thuộc “hàng khủng” – khu vực một miền núi. Tôi còn nhớ cảm giác buồn như thế nào khi lớp trưởng thông báo danh sách các bạn được vào ký túc mà không có tôi. Cậu bạn cùng lớp được vào ký túc vẫy tay chào tôi ái ngại. Tôi và cậu bạn đã bàn tính với nhau, nếu cả hai được vào ký túc sẽ ở chung phòng để tiện bề học tập. Hai đứa còn thỏa thuận tôi sẽ ở gi.ường tầng trên, cậu bạn ở gi.ường tầng dưới. Thế mà…

Vậy là tôi tất bật đi kiếm nhà trọ. Ở trọ bên ngoài chắc chắn là buồn hơn ở ký túc. Tôi phải ở trọ với nhiều thành phần khác của xã hội phức tạp. Cuộc sống trọ với mức chi tiêu cao hơn buộc tôi phải bon chen kiếm sống. Tôi phải học tập trong tiếng cãi vã của vợ chồng hàng xóm, tiếng máy cưa xèn xẹt, tiếng lũ con nít nháo nhác suốt ngày bên tiệm game online… Nhưng rồi tôi cũng thích nghi được dần dần.

Tôi “cứu vãn” giấc mơ vào ở ký túc xá bằng những lần vào thăm cậu bạn. Ký túc xá với tôi đâu đâu cũng thấy cái lạ cái hay. Tôi tỏ ra ghen tỵ với cậu bạn. Cậu bạn chỉ tủm tỉm cười, nói rằng: “Đâu phải vào ký túc xá mới thú vị!”. Bạn bảo khâm phục những sinh viên như tôi, sống tự lập ở môi trường bên ngoài đầy năng động và lắm thử thách”.

Bạn kể về chuyện có những bạn sinh viên trong ký túc chẳng biết gì ngoài con đường từ khu ký túc đến giảng đường, ngoài giờ học chỉ biết nấu nướng, ăn uống và gạo bài… như một điệp khúc nhàm chán. Nếu những sinh viên như bạn không biết vươn ra khỏi cánh cổng ký túc để hòa nhập vào dòng chảy cuộc sống thì rất dễ mụ mị và lạc hậu.

Tôi vẫn là khách quý mỗi khi có cắm trại, hội thao… của ký túc. Nhưng giờ đây tôi không còn ước muốn vào ký túc xá bằng mọi giá. Tôi nhận ra dù sống nội trú hay ngoại trú, thì quan trọng nhất vẫn là thái độ của chính mình khi tiếp cận, cập nhật, va chạm với thực tế và rèn luyện khả năng linh hoạt và phản xạ với đời sống.

Mỗi năm nhập học, ngoài xét tuyển chỉ tiêu vào chuyên ngành đại học, còn có một chỉ tiêu phụ. Đó là chỉ tiêu chỗ ở trong ký túc xá các trường. Chỉ tiêu này được công bố lên cả các phương tiện thông tin đại chúng để thể hiện rằng, xã hội rất quan tâm đến đời sống sinh viên – tương lai đất nước.

Nhưng ở những thành phố đông đúc sinh viên như Hà Nội hay TP.Hồ Chí Minh, tỉ lệ này chẳng thấm vào đâu trước một lượng sinh viên khổng lồ. Đầu năm nay, nhiều bạn tân sinh viên cũng như tôi, sẽ thất vọng khi không thấy tên mình trong danh sách “trúng tuyển” vào ký túc xá. Tôi sẽ chia sẻ với bạn rằng, đừng buồn, đôi khi đó lại là điều hay.

Vì bản thân sự lựa chọn nào cũng có hai mặt của nó.

Vậy nên, chỉ nên buồn chút thôi khi không được vào ký túc, bạn nhé!

Theo SVVN
 
×
Quay lại
Top