(Đọc và suy ngẫm) Giọt máu đêm Valentine - Lâm Phương Lan

Pappui

♥사랑해 - D♥
Thành viên thân thiết
Tham gia
18/8/2010
Bài viết
2.709
Tác giả : Lâm Phương Lam ( chiecla_liacanh )
Phạm vi : 16 +
1.
Nàng đang nằm đó, hôn lấy hôn để lên tấm thiệp đỏ nhỏ xinh do chính tay mình làm. Nàng mỉm cười hạnh phúc .
“ Một chút thôi , một chút nữa thôi, chàng sẽ đến”.

Căn phòng hình hộp màu hồng xinh xắn được tự tay nàng sắp xếp thật gọn gàng và sạch sẽ. Nàng đưa mắt từ trên trần cao cho xuống đến tận sàn hoa , rồi đến bốn bức tường xung quanh nữa . Nàng gật đầu , đắc trí :” Không gian thật tuyệt vời , lãng mạn , chắc chàng sẽ thích lắm đây”.

Ôi nàng cứ tự xuýt xoa, nàng không bao giờ kiệm những lời ngọt ngào để tự khen mình cả. Nhưng đúng thật, căn phòng dưới bàn tay của một người họa sĩ như nàng thì cũng thật khó mà tìm ra cái khuyết để mà chê.
Nàng ngước nhìn đồng hồ.

“ Một chút thôi , một chút nữa thôi, chàng sẽ đến”.

Lẽ ra cũng phải nửa tiềng nữa mới tới cuộc hẹn thế mà nỗi nhớ, sự hồi hộp trong lòng nàng cứ dấy lên liên hồi. Vậy thử tưởng tượng chàng sẽ đến ngay bây giờ , có lẽ trái tim nàng bật tung khỏi nồng ngực vì cảm xúc trong nàng dường như quá ngột ngạt và không đủ sức chứa , cần tung ra lan tỏa và lấp đầy những khoảng trống trong căn phòng, để mọi thứ từ những vật vô tri , vô giác nằm ngoan ngoãn trong tủ kia cũng phải biết là : cô chủ nhỏ đang mang trong mình ngọn lửa tình yêu ấm nóng , sẽ bung tỏa để sưởi ấm cả một không gian”.

“ Một chút thôi , một chút nữa thôi, chàng sẽ đến”.

Nàng đi đi , lại lại trong phòng , miệng cười tủm tỉm…
Chiếc đầm ngắn để lộ đôi chân , thẳng , dài, bước từng bước nhanh thoăn thoắt trong phòng…
Khuôn mặt thanh thoát, trang điểm nhẹ nhàng, từng nét trên khuôn mặt nàng tựa loài hoa tuổi xuân đang khoe sắc, bung mình tỏa hương trong những ngày xuân nồng nàn.


Nàng bắt đầu đếm ngược,nàng giật mình khi cánh cửa phòng bật ra . Chiếc bánh ga-tô lung linh nến, bó hồng đỏ nhung dính dầy sương mai ,… .
Nàng đứng đấy , nàng cười , đôi mắt sáng ngời …:” Happy birthday to you. Happy birthday to you … and Happy Valentine nữa … “

Ồ ! Vậy hôm nay là ngày đặc biệt quá với nàng , với tình yêu của nàng – tình yêu mới chừng hai tháng đấy. Nàng im lặng phải chăng trái tim nàng đã chạy lạc đi thật. Nàng cảm giác như mình đang bị mất phương hướng ,…

Chàng nhìn nàng, đôi mắt như kèm theo hai dấu chấm hỏi vì lẽ sao ?
“ Em không thích sao?”
“…”
“ Em ! Em à ???”
“ Dạ ,… hì . Em – bất – ngờ mà “!
Nước mắt nàng rơi , giọng nàng lắp bắp bật từng chữ không ra hơi một cách nặng nề và ấp úng .
“ Cám ơn anh ! Nhiêu , thật nhiều “

Nàng cười. Chàng ôm lấy nàng. Làn da mịn và thơm mát, bờ vai thon thả trơn đều của nàng luôn có một sức hút riêng và mãnh liệt khiến chàng khó có thể mà buông ra. Chàng ôm và ghì chặt nàng , mạnh liệt.

Căn phòng ấm áp. Những ngọn nến thơm thắp sáng xung quanh, tỏa mùi nhè nhẹ khiến người ta chỉ biết chìm trong cơn say ngây ngất. Rèm cửa sổ buông thõng, đẩy đưa, gió xuân lùa vào lành lạnh. Nàng khẽ run lên, cơn say như thức tỉnh, kéo tay chàng buông ra nhưng chàng ý không muốn, nàng càng đẩy , chàng càng ghì chặt hơn.
Chàng đẩy xô nàng vào gi.ường, rờ tay cửi từng nút váy dây. Nụ hôn dài , ngọt và sâu khiến nàng chẳng thể làm chủ, cũng si mê, … mặc chàng. Nàng rờ tay tháo từng nút áo sơ-mi của chàng ,…

Nàng khát khao được yêu thương, nàng thèm được thỏa niềm h.am m.uốn mà một cô gái trẻ đẹp, đa tài như nàng suốt gần một năm qua phải thiếu mùi của đàn ông. Nàng đổ bể cuộc tình thứ nhất, nàng thiếu những cái ôm, thiếu những nụ hôn, thiêú tất tần tật những gì mà người đàn ông được sở hữu và có thể mang lại. Chàng và nàng đã gặp và quen nhau được khoảng thời gian ngắn ngủi khi chàng trong kì nghỉ đông, còn nàng ra bắc chỉ để chụp cảnh và hội họa rồi đón xuân cùng họ hàng ngoài này. Nàng hơn chàng gần hai tuổi , đã đi làm còn chàng tên Toàn - vẫn đang là sinh viên năm cuối. Có ai nghĩ cuộc gặp gỡ và yêu nhau tình cờ như thế này rồi sẽ đi đến đâu ?

***


Toàn cáu bẳn, đứng dậy . Toàn cầm chiếc váy mỏng ném gọn sang một bên để lấy bộ đồ.
Nàng trần truồng , lộ vẻ mặt đớn đau và mỏi mệt nằm đấy .
Toàn lấy ví tiền, lấy mấy đồng polime xanh nè ném xuống tấm ga :

“ Cô làm tốt, rất rất tốt. Nhưng tôi thì không thích chơi và trải mình hai lần lên cùng tấm thân của một con đàn bà bao giờ . Chào! “

Toàn quay lưng, bước thẳng ra phía cửa. Nàng im lặng , nhìn mấy tờ tiền còn mới cứng trên ga , đáp trả :

“ Toàn mang tiền về đi. Đó là thứ Nhi cần nhưng không phải ở hoàn cảnh thế này “.

Nụ cười khẩy trên khóe môi Toàn khiến nàng thấy run lên . Nàng kéo tấm nệm che thân, lấy một cái gối úp lên đầu . Toàn nhấc gối lên và ghì miệng vào tai nàng như lời thủ thỉ .

“ Cô chê ít à ? Hừm ! Nếu mà có giọt máu nào ở trên ga đấy, tôi thề là tôi sẽ cho cô nhiều hơn thế nữa “.

Toàn cười. Toàn bỏ đi. Cửa phòng đóng sập lại . Nàng cô lẻ trong phòng như kẻ tự giam mình trong chính cũi sắt vừa tự tạo ra . Nàng đau đớn cắn môi, giọt máu bật ra rơi từ từ xuống tấm ga, đỏ tươi , thấm dần …Nàng chua chát thay :” Nếu mà có giọt máu nào ở trên ga đấy, tôi thề là tôi sẽ cho cô nhiều hơn thế nữa “.

Đàn ông cần cái giọt máu đấy hơn là một thân đàn bà dẫu đẹp tựa như tiên.
Đàn ông luôn luôn cần cái giọt máu đấy cho dù là vừa làm tình với một con đàn bà điên , xấu tính và bẩn thỉu.
Giọt máu đấy, chỉ cần một giọt máu minh chứng đấy thôi cũng hơn cả hàng triệu giọt máu khác đang chảy trôi liên hồi để nuôi sống thân con đàn bà mình yêu thương . Và khi, giọt máu đấy mất thì con số hàng triệu kia cũng là vô nghĩa dưới vô vàn đôi mắt của bọn đàn ông .

Đêm Valentine – tình yêu của nàng! Đêm sinh nhật của nàng ! Tất cả trống rỗng và là số 0 chỉ vì thiếu một chi tiết nhỏ mà không nhỏ là Giọt – Máu – Đỏ - Trên – Nệm – Trắng.

Nàng đau đớn nghĩ về mình , về thực tại và quá khứ . Nàng chua cay :” Nếu mà có giọt máu nào ở trên ga đấy, tôi thề là tôi sẽ cho cô nhiều hơn thế nữa “.

***
 
Valentine một năm về trước , về mối tình đầu tiên …về chàng trai yêu nhau sau hơn hai năm. Người ta thường bảo tình yêu sinh viên thì mười đôi hỏng chin , và trong số chin xấu xí đó thì luôn có nàng , còn số một nhỏ xinh thì kiêu ngạo, coi thường, ngoảnh mặt quay lưng và hời hợt.


Tuy sinh ra trong gia đình có địa vị , giàu sang nhưng nàng ngoan ngoãn học hành , không hư hỏng, chơi bời cùng đám bạn. Ba má nàng hoàn toàn yên tâm về cô con gái cả của mình. Nàng yêu nhưng vẫn không lơ đãng chuyện học hành bởi nàng được có một gia đình tuyệt vời : không ép thi ngành nọ ngành kia , nàng yêu hội họa , nàng bước vào con đường nghệ thuật với một niềm đam mê mãnh liệt . Nàng vẽ mọi lúc, chụp hình bất cứ nơi đâu. Thậm chí , nửa đêm mơ màng , nàng vẫn ra ban công ngước nhìn sao và vẽ . Gần sáng, vẫn lên mạng vào mấy diễn đàn xem các bậc tiền bối bình luận về các hình ảnh đi đây đó chụp được. Cọ vẽ, bút giấy , máy hình ,… luôn nằm ngoan ngoãn trong chiếc ba lô nhỏ xinh.


Nàng đã từng hạnh phúc với người đầu tiên. Nàng luôn biết giữ gìn những gì mình có . Chưa bao giờ nàng đi quá giới hạn ngoài những nụ hôn hay cái ôm an ủi. Có những lần đi cắm trại cùng lớp phải qua đêm , nàng và Bảo đều ở gần nhau , kẻ h.am m.uốn thì tấn công ,nàng giữ gìn thì một hai phòng thủ , vậy rồi trời cũng chạng vạng sáng.
Tình yêu cứ thế trôi cùng năm tháng nhưng giác quan thứ sáu của nàng thì thừa hiểu nó đang dần nguội lạnh. Người bạn thân của nàng sau khi nghe tâm sự đã vội vã khuyên bảo rằng : tình yêu này phải lập tức được hâm nóng nếu không sẽ vỡ tan. Nàng sợ mất Bảo, nàng sợ trái tim nàng vỡ đôi, nàng sợ mọi thứ sẽ tan biến nếu cuộc sống của nàng thiếu Bảo ,…, nhưng nàng đã quên mất rằng : niềm đam mê nghệ thuật đã và đang chung dòng máu chảy , chung cùng một nhịp đập trái tim . Nàng lung túng , phải hâm nóng , nhất định phải nóng dần lên , bằng cách nào thì nàng chưa rõ …có thể đi xem phim , đi du lịch ,…?



Sinh nhật Bảo nhưng chẳng khác gì buổi tiệc làm ăn kinh doanh được cha mẹ anh sắp xếp toàn khách Vip. Tuy gia đình nàng giàu có và là chỗ quen biết từ lâu năm, nhưng mẹ Bảo không hài lòng về Nhi, không phải Nhi không xứng sánh đôi với con trai bà mà chỉ vì đã có lần bà nghe mấy đám ở công ty thì thào : chồng bà phải lòng và quý mến Nhi . Cho đến tận khi , Bảo đưa Nhi về nhà ra mắt , bà thấy rõ cái máu hám gái trẻ ở cặp mắt dê xồm của chồng bà nó trào đến tận đâu , … . Bà cố gắng bằng mặt mà không bằng lòng mỗi lần gặp gỡ “cô con dâu tương lai “. Nàng buồn và nhiều lần tâm sự với Bảo , anh chỉ cười , xoa đầu dỗ dành nàng như một đứa trẻ.


Hôm đấy , Bảo đã nâng nâng vì những lời chúc tụng nhưng vì muốn chiều ý Nhi nên anh cũng đóng kịch làm như mình say xỉn đến gần nhũn cả người rồi cùng nàng dùng bữa tiệc riêng. Nàng đưa anh đến nhà hàng khá nổi tiếng, sang trọng ở gần sông Sài Gòn với bữa tối hai người ăn đã đặt sẵn. Cảm giác rất bình yêu và dễ chịu. Nàng xưa nay thì rượu bia không biết, nhưng vì là sinh nhật Bảo , nàng cũng uống , đôi má nàng ửng đỏ , da nóng rát lên ….
Chuyện gì đến rồi cũng đến, nàng chẳng nhớ những gì đã xảy ra. Sáng ngày tinh mơ, nàng thấy mình trần truồng và nằm gọn trong vòng tay của anh. Nàng giật mình ngồi dậy, hơi thở của anh vẫn đều đều vọng ra. Đầu tóc rối bù , chiếc đầm của nàng bị xé một ít ờ phần ngực . Nàng như mường tượng được chuyện gì tối qua và lí do vì sao chiếc đầm rách. Nàng đã giãy giụa, cấm cản, nhưng sức nàng làm sao mà lật ngửa được sức trai tráng của anh. Nàng nhìn thấy máu , một ít máu dưới ga , đôi mắt nàng đang chứa nước , nhưng nó chẳng chịu rơi. Nàng gọi Bảo nhưng anh chẳng chịu dậy , kêu mệt , kêu vẫn còn say ,…, nàng bực bội, bực trước thái độ của anh .
Nàng vào nhà tắm , nước chảy dọc từng dòng lên th.ân thể nàng. Nước mắt hòa lẫn nước xà bông. Nàng mất thứ mà nàng giữ khư khư lâu nay, nàng cảm giác như mình sắp trắng tay đến nơi rồi khi nhớ lại những bài viết trong các trang tạp chí , diễn đàn , nàng sợ Bảo sẽ nói lời chia tay sau khi chuyện đó đã xảy ra . Nàng khóc, đôi chân dần dần khụy xuống dưới sàn nhà ngập sũng nước . Nàng lo lắng và nghĩ thầm :” Chưa hâm nóng được tình yêu của mình thì sắp đối mặt với lời chia tay, Bảo ơi , Bảo sẽ không bao giờ hết yêu em , đúng không Bảo?”.


Nàng trần truồng ngồi quỵ gối, ôm mặt. Bảo bước vào, nâng nàng dậy, đôi mắt nàng đỏ au. Nước lênh láng xung quanh sàn ,khẽ thấy nàng run lên, không đợi nàng mở miệng nói câu gì, anh dù mệt mỏi vẫn bế nàng đặt lên ga. Nước vẫn ướt át trên da nàng, anh cúi đầu hôn lên bầu ngực trắng ngần, căng no như bầu vú người mẹ nuôi con thơ. Nàng lại giật mình trước hành động đấy. Lần đầu tiên, nàng và anh gần gũi , gần gũi lúc say chẳng nhớ rõ điều gì. Nàng gắng mình đẩy anh ra, còn anh càng lấn tới. Nằm sát bên nàng , vòng cánh tay cơ bắp đặt đầu nàng lên rồi cố ý như để nàng chui và áp mặt vào nồng ngực mình :

“ Em đẹp lắm ! Lần đầu tiên , anh mới khám phá hết vẻ đẹp của em đấy. Thật lòng mà nói, như mấy lần trước, anh thấy khó chịu vô cùng . Chúng mình yêu nhau cả hai năm rồi , gia đình , bạn bè biết cả còn gì …”

“…”
“ Em nghe anh nói đấy chứ Nhi?”

Bảo lại xoa đầu nàng. Hít hít những sợi tóc mây mềm và đen óng. Bảo hất tung chăn ra, ngồi dậy, lê tay dọc người nàng .

“ Bảo ! Anh sẽ không bỏ em chứ ?”

Nàng như run lên khi bật những lời đấy hỏi anh. Đôi mắt long lanh nước cứ ào ra.
Bảo quyệt nhẹ đôi dòng rồi cười, hàm răng trắng, đôi mắt hút hồn ẩn dưới đôi lông mày ngài ẩn ý . Anh đặt nhẹ nụ hôn lên môi nàng.

“ Vợ tương lai của anh vừa giỏi , vừa đẹp. Anh đâu ngu mà để mất em ?”
“ Anh nói thật chứ ?”
“ Thật “

Bảo lại đặt nụ hôn dài lên suốt th.ân thể trắng ngần của nàng. Hai tay mân mê bầu ngực tuyệt diệu , xuýt xoa , không ngớt lời khen Nhi. Nàng kéo anh và chỉ thẳng tay vào vết máu ở ga :

“Bảo ! Anh thấy không ?...”

Bảo lại ghì chặt nàng xuồng nệm. Chồm hẳn lên người , môi kề môi đáp trả :

“ Anh đâu phải thằng tồi. Anh phải có trách nhiệm với việc mình làm chứ ?”


Dưới ánh nắng sớm mai, mặc dòng người ngược xuôi ngoài phố , mặc những công việc bận bịu lo toan, Bảo chỉ muốn quấn lấy nàng … Nàng đẹp. Đêm qua , kẻ say - kẻ nửa tình nửa mê , dường như Bảo chưa thỏa h.am m.uốn , dường như chưa thỏa hết cơn thèm khát và cảm giác lên tận đỉnh khi làm tình với Nhi. Bảo lấn lướt nàng , hôn khắp người nàng . Bảo dướn người , thúc mạnh . Nhi nằm đấy , … , nhìn người đàn ông mà mình yêu, nàng đau đớn trước cảnh yêu đương đang ở bên bờ vực , sợ lời chia tay , thấy được khuôn mặt lẫn cả h.am m.uốn thèm thuồng của anh mà lâu nay nàng ngăn cản. Nàng hiểu Bảo , lần đầu tiên cả hai trần truồng đối diện , da nàng , da Bảo khó mà dứt ra nếu chưa hết ngày .
 
hay lắm. bạn pappui pots tiếp đi:KSV@13:
 
Bảo lăn ra tấm nệm dày, vòng tay ôm người nàng rồi ngu lê lết .
Nàng nhắm mắt , nước mắt lại rơi .
Nàng đang mơ , Bảo chỉ có mình nàng , mình nàng thôi vì “ Anh đâu phải thằng tồi. Anh phải có trách nhiệm với việc mình làm chứ ?”.

2.

Nàng nhìn những ngọn nến cháy hết tự bao giờ . Chiếc bánh sinh nhật Toàn mua vẫn nằm đấy , đóa hồng đỏ nhung nằm rũ rượi trên bàn . Nàng với người lấy tấm thiệp đỏ , nàng khóc , màu máu đỏ mà nàng có và chàng cần đã mất cách đây hơn một năm rồi , nàng trắng tay thêm lần nữa …



Quá giờ trưa, Bảo đã ngồi dậy, vừa ôm cho nàng ngủ, vừa vuốt làn tóc mây. Thấy nàng tỉnh giấc, Bảo cười :

“ Em đẹp , ngủ nhìn cũng đẹp nữa ,…”
“…( nàng cười gắng gượng , nửa tin nửa vờ ) …”
“Anh gọi đồ ăn nhé “.
“ Về đi anh . Em thấy mệt “
“ Thì ăn mới khỏe lại chứ , Mệt thì nghỉ một lúc nữa rồi về . ( Bảo trườn mình xuống nằm cạnh Nhi cười khẽ , đặt nụ hôn lên trán nàng ). Với lại , anh chưa muốn xa em mà “.
“Anh hạnh phúc không?”
“Tất nhiên rồi ! Ngốc thật . Còn em ?”
“ …”
“ Ngốc, nói đi “.

Nàng gật đầu đáp. Nhưng thật lòng , nàng hạnh phúc hay thấp thỏm ngóng lo. Bảo cứ si mê nàng , vuốt ve nàng, làn da và vẻ đẹp của nàng chưa bao giờ khiến trái tim Bảo ngừng đập và thôi muốn đụng chạm kể từ lúc thấy nàng đang trần truồng trong nhà tắm hoặc từ đêm qua , lần đầu tiên được gần gũi, Bảo cũng say nên không rõ nữa.


Gần năm giờ chiều , Bảo mới chịu để nàng về. Từng bước chân nàng lảo đảo , loạng choạng , đầu nàng đau, ngực nàng đau, phần dưới nàng đau , …, cả người nàng ê ẩm, tất cả như đang muốn nhấn chìm nàng nằm gục. Lần đầu tiên, nàng biết nói dối mẹ . Nghĩ Nhi mới đi du lịch cùng bạn bè vào dịp sinh nhật Bảo nên mệt , bà nấu cháo và khuyên Nhi đi nghỉ . Nhi tái nhợt , thay bộ váy ngủ rồi vật mình lên gi.ường như miếng thịt ươn bị ném mạnh lên thớt , nhũn và nhão.


Bảy giờ tối, Bảo đến nhà Nhi. Mẹ nàng hỏi thăm sức khỏe và chuyến du lịch cùng bạn bè qua đêm thế nào . Biết ý , Bảo nói vui và khen không hết lời về Nhi : nào là vui vẻ , hòa đồng , nào là năng động và nhiệt tình … Mẹ Nhi như được dịp , chiều chuộng con rể tương lai hết ý . Bảo xin phép vào phòng hỏi thăm Nhi , bà đồng ý .

Căn phòng nhỏ xinh, dễ thở của nàng tươi tắn , ấm áp đối ngược với hình ảnh của nàng đang nằm co mình ngủ . Khóa cửa phòng , Bảo như chẳng thể cưỡng nổi mình trước vẻ đẹp sexy trong bộ đồ ngủ hờ hững của Nhi , Bảo ném mình lên gi.ường, lật nhẹ chiếc đầm ngủ , cúi đầu hôn khẽ lên vùng kín của nàng . Nhi giật mình, Bảo lấy tay khẽ xuýt miệng :” Mẹ la bi giờ . Hì . Cũng tại vợ anh đẹp mà “. Chàng hôn chùn chụt lên mặt Nhi , Nhi mệt mỏi kéo lại chiếc váy . Bảo lôi tuột hai dây váy khỏi tay nàng , bóp mạnh vào bầu ngực no . Nàng đau điếng :

“Đừng ! Em đau mà !”
“ Một chút thôi … Anh muốn mà vợ “
“ Thôi mà ! Từ qua giờ , em mệt lắm “

Bảo hờn dỗi :

“ Một chút thôi mà ! ( một tay Bảo luồn vào ngực , một tay kéo khóa váy đằng sau). Anh chỉ ngắm chút thôi , được không ? Năn nỉ mà , vợ ơi “

Nàng gật đầu, trần truồng như Bảo , nằm gọn trong vòng tay đấy , khẽ nhìn ra cửa số . Bảo kể bao chuyện lãng mạn tình yêu , tay vuốt ve th.ân thể nàng nhẹ nhàng . Nàng hạnh phúc, cứ muốn ôm Bảo nằm ngoan ngoãn như thế .

“ Ra ngoài ăn tối với anh nhé ! Trưa giờ , em ăn qua loa , mặt nhợt rồi này “.
Nàng gật đầu nói Bảo chờ để thay đồ . Nàng vừa đừng dậy , Bảo lại vòng tay ôm lại phải hôn nàng một cái mới chịu thôi . Bảo còn mặc cái thứ underwearcho nàng nữa, nàng nhíu mày :

“Bảo ! Em muốn hỏi một chuyện “
“ Ok thôi ! Mời vợ “
“ Anh quan hệ với những ai trước em , phải không?”
Bảo cười như chứng khoán vừa lên giá vậy.
“ Làm gì có . Nếu có á , anh ra đường xe tong anh chết luôn “.
“ Nói gở nữa rồi “. Nàng khẽ đụng vào bờ môi chàng anh, đặt lên một nụ hôn nhẹ .


Anh và nàng dạo phố . Phố đêm Sài Gòn trong , mát rượi sau trận mưa bất chợt vừa rồi. Tóc bay phất phới , chiếc váy ngắn cùng đôi dày cao tôn lên những đường cong tuyệt vời của nàng. Nàng vui hơn bữa chiều , nàng cười hạnh phúc : “ Anh đâu phải thằng tồi. Anh phải có trách nhiệm với việc mình làm chứ ?”.
Bảo đưa nàng về tận nhà , đưa thuốc tránh thai và nói nàng coi kĩ cách sử dụng. Dường như , nàng lo lắng.


Sau lần đó , nàng và chàng gần gũi thường xuyên như người nghiện . Nàng nhớ về những cuốn tạp chí , những bài tâm tình , nàng cười :” Đâu phải sau khi làm chuyện đấy , tình yêu đều đổ bể đâu “. Nàng online và tâm sự với cô bạn thân ngày trước – cô bảo nàng khờ khạo quá, cô bảo nàng dại dột si mê ái tình. Nàng cười , khi yêu và gần gũi , nàng thấy anh quan tâm và chiều chuộng nàng hơn xưa. Người bạn đấy lắc đầu, buồn và lo lắng cho nàng .
Cô bạn đấy sinh ra ở một vùng quê nghèo khổ nên rất từng trải , vì những khoản ăn ở , học phí , đi thực tế lấy bài ,.., nhưng không chịu để nàng giúp đỡ , cứ tự lấy thân mình lăn xả trên gi.ường với những mảnh bao cao su nhầy nhụa chất dính để kiếm tiền. Cô ấy cười – nụ cười ngạo nghễ oán than đời…

Hơn một tháng sau đó, ngày Valentine cận kề, nàng đã tự tay làm chocolate cho Bảo , tự làm tấm thiếp cầu kì, nàng còn vẽ chỉ trên khổ A3 : mặt chàng , vòm ngực chàng , cánh tay săn chắc của chàng ,… thậm chí cả nốt ruồi trên người chàng sau những lần ái ân nàng phát hiện được cũng trở nên hoàn hảo , tinh tế dưới bàn tay búp măng ấy. Nàng chờ ngày sẽ nhìn thấy đôi môi hạnh phúc của Bảo khi thấy nó .

Ngày Valentine ,
Bảo gửi tin nhắn nói nàng sẽ đến trễ vì kẹt chuyện việc làm ăn cùng cha. Nàng tuy buồn nhưng tin lời anh, đồng ý chờ anh đến.
Cùng lúc đó , cô bạn thân đã từng chia sẻ với nàng alo cầu cứu, nhờ nàng đến khách sạn ở quận 1 đón về , nàng chỉ nghe loáng thoáng và sợ hãi ghi chi tiết địa chỉ đến tận nơi. Nàng sợ hãi trước khung cảnh đó: mấy chiếc cao su nhếch nhác dưới sàn , chiếc váy riêm rúa nằm im ở xó phòng , cô bạn thân nằm ề mình trên gi.ường , cong người đau đớn .
“Chuyện gì vậy An ? Trời ơi , cái lũ đàn ông …”
Nàng vội chạy lấy cái váy bận lên người An . Phấn son nhợt nhạt , mascara lem luốc, nhoèn nhoe nhoét cùng dòng nước mắt …
“ Nhi , xin lỗi ngày này mà An còn làm phiền Nhi nữa …”
“ Trời , hổng sao mà , An là bạn mình mà. Với lại anh Bảo bận họp làm ăn với cha nên đến trễ . Để Nhi lấy đồ đưa An về nhé “.
Cô nhìn nàng , thoáng buồn thay .
Khi An chợp mắt , nàng mới dám về . Vội nhìn đồng hồ, nàng alo cho Bảo thì giọng người con gái nhấc máy …
Điện thoại rơi, nàng lặng người , hết , hết rồi …

Nàng lái xe đến tận cầu Sài Gòn. Đôi nào đôi lấy cứ vòng tay ôm eo khiến nàng ghen tức. Nàng chỉ còn cách duy nhất là về nhà , ba má đi công tác hải dăm hôm nữa mới về , căn phòng trống trải chỉ còn bà giúp việc , nàng sẽ chẳng còn nhìn thấy đôi nào nữa ,…

Bảo đang chờ nàng trên ghế xa lông , nàng giận tím mặt.
“ Em nói chờ anh ở nhà mà. Chết nha , chết nha , Valentine mà vợ anh ra ngoài , nghi ngờ quá “.
Nàng vùng vằng vào phòng. Bảo chạy theo sau . Cửa phòng sập mạnh lại.
Nàng cửi chiếc áo ngoài , bộ đầm gợi cảm nàng mặc trên người để chờ đón chàng ngày Valentine in rõ từng đường cong quyến rũ . Bảo lại gần , vòng tay vào eo nàng . Nàng lướt vội sang bên nhanh như gió . Nàng thấy tức tối , khó chịu , khuôn mặt cau mày này không còn hợp với chiếc đầm đỏ nữa . Theo thói quen, nàng chẳng còn ngại ngùng với việc lột đồ trước mặt Bảo. Chưa kịp bận vào bộ đồ ở nhà , Bảo đã nhanh tay hơn một bước , tóm chặt và bế nàng lên gi.ường , đè mạnh :
“Vợ anh sao thế ?”
“ Điện thoại anh đâu ? Sao tôi gọi mà có giọng con gái chứ ?”
Nàng bực bội , từng chữ đè nặng bung ra . Bảo buông tay khỏi người nàng, vật ngửa hứng mặt lên trần nhà .
“ Haha , vợ anh ghen !”
Nàng khó chịu , quay lưng lại , không thèm đáp.
“ Thôi mà , anh xin , đang nói chuyện với khách hàng thì điện thoại anh hư, bảo đứa Thanh – em gái con chú Thơ đấy , tiện đi sửa giùm luôn. Giờ nó còn chưa mang về vì chắc bận đi với bạn trai ngày Valentine mà , anh alo để lấy , bạn trai nó mà nghe lại hiểu nhầm giống em thì nhỏ Thanh nó thù anh chết . Haha … “

Nàng nhăn mặt , nghe vẻ xuôi tai … làm nũng :
“ Thôi mà , em xin lỗi . Đừng giận nha chồng , chồng nha …”
“Hồng chịu đâu …“
Bảo quay người lại , cười khoái trá với nàng .
“ Thôi mà ! Vô tắm đi , vợ đi lấy chocolate vợ tự làm chồng ăn ha “.

Bảo khen nàng khéo tay. Bảo quấn lấy nàng trên gi.ường …
“ Hôm nay không dung bao nhé “
“ Không “
“ Thôi mà ! Hôm nay là Valentine mà “.
Nàng cười mỉm . Bảo túm chăn vất ra ngoài, lần lướt khắp cơ thể nàng . Điện thoại nàng đổ tin nhắn , Bảo không chịu để nàng coi :” Tí nữa đi, vợ ơi”. Nàng nghe Bảo không rờ đến nữa …
“ Đúng là con trâu , đi làm nữa mà hổng mệt à ?”
“ Vợ đẹp thế này . Mệt mấy cũng phải nộp bài chứ . Cày vừa lâu vừa sâu nhé . Haha “.
Nàng lấy tay ấn nhẹ vào chán chàng :
“ Hư “
Bảo thở mạnh . Nàng vuốt ngọn tóc của chàng còn ướt hồi vừa mới tắm, tủm tỉm cười . Nàng cứ nghĩ thầm về chuyện hiểu nhầm điện thoại của chàng lại cười về việc mình ghen. Nàng mở ngăn kéo lấy viên thuốc tránh thai , vừa định uống thì Bảo giật mạnh :
“ Một lần nữa mà , vợ ơi …”
“ Ôi đúng là chồng tôi …Nghỉ đi , xíu nữa nhé . Em xuống lấy ít hoa quả cho chồng măm ha “.
Nàng kéo bộ đồ ngủ bận vào người rồi sực nhớ có người nhắn tin . Đóng cửa phòng , xuống bếp , nàng mới lấy chiếc điện thoại trong túi ra . Nàng cười :” Hic, thì ra tin nhắn của An”.
“…Nhi ! An cám ơn Nhi nhiều nhé . Không có N chiều nay chắc A chết mất. Có một chuyện A định nói với N mà A mệt ngủ quên, khi dậy N đã về mất rồi. Hoàn cảnh A thế nào, N biết rồi đấy, sắp tới phải nộp tiền đi thực tế ở tận ngoài Bắc , nên ,…, Không ngờ hắn đưa thêm cả 4 người bạn đến . Lẽ ra A không nên nói chuyện này với N nhưng vì N là bạn thân nên A nghĩ mình phải thẳng thắn , N à … Trong bốn người đến cùng đó , một người A nhìn giống Bảo – bạn trai N . An tưởng nhầm nhưng đến lúc về, N lục đồ xem điện thoại của khách bỏ quên lại thì nhìn thấy hình chung của N và anh ta . Lúc N gọi , A sợ nên đưa máy cho người cùng phòng nghe đấy . Tỉnh lại đi N , A biết N sẽ đau khổ nhưng A không muốn bạn thân của mình phải như thế . Hãy gặp A , N nhé ! “

Điện thoại nàng buông thõng ,… Nàng lấy hết can đảm trở về phòng . Môi nàng lại chảy máu , nàng khóc . Giọt máu rơi trúng miệng kẻ dối lừa đang nằm đê m.ê sau khi sung sướng . Bảo giật mình , trở người , hét toáng lên :
“ Trời , em sao thế ! Sao lại chảy máu thế này …”
Bảo luống cuống tìm băng gạc , kể ra xem hành động này thì anh ta cũng tử tế thật. Nàng để mặc Bảo than trách nàng , anh hỏi gì nàng cũng không trả lời. Bảo nghĩ nàng mệt , nên khẽ đặt nàng xuống …Đêm – thật – dài …

Sáng hôm sau , nàng muốn Bảo đưa đến một người bạn đang bệnh. Bảo đồng ý . Bảo ngạc nhiên khi đứng trước mặt người bạn của nàng :
“ Chào anh ! Hôm qua , anh có để quên điện thoại . Tôi gửi trả …”
An gằn giọng . Bảo ấp ủng nhìn Nhi rồi lại liếc sang An …
“ Nhi ! xin lỗi em ! Em nghe anh giải thích được chứ ?”
Nàng chào An rồi lái thẳng xe về … Đêm qua dài quá , giọt máu khóe môi đêm Valentine qua sẽ khó lành lắm đây .
Nàng chia tay anh ta … cuộc tình đầu tiên thất bại ê trề …

***

Valentine này , nàng cũng đang trần truồng vì Toàn bỏ đi, bờ môi nàng cũng đang bật máu … Nàng khóc , khóc vì chua cay …. Khóc cho :” Anh đâu phải thằng tồi. Anh phải có trách nhiệm với việc mình làm chứ ?”. Khóc cho :” Nếu mà có giọt máu nào ở trên ga đấy, tôi thề là tôi sẽ cho cô nhiều hơn thế nữa “.
Rồi những năm sau, những mùa Valentine phía trước …, nàng cứ cười nhạo báng bản thân mình …
Giọt máu năm qua , giọt máu cho năm này ,…, đến bao giờ mới có người đàn ông hiểu chữ “ tiết “ thay vì chữ “ trinh “ để những giọt máu đấy không rơi vì vô nghĩa … ?


Hải Phòng , 01 /02 /2011
 
Haizz, đàn ông đòi hỏi quá nhiều ở người phụ nữ. Họ có thế "làm" như thế với nhiều người, nhưng phụ nữ lại không với những mối tình đã có. Chỉ vì 1 giọt máu....
 
Ko thể chấp nhận được .. mình thề mình ko thể như vậy đâu . :KSV@17:
 
"Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy" ... đã nói là làm ...:KSV@07:
Rất tốt :KSV@07:. Em cứ thế mà phát huy nhé!! :KSV@07:

dừng lại ở đoạn này sẽ hay hơn, mấy phần sau giống truyên zzz wa
Có đoạn sau mới thấy được những người đàn ông trăng hoa nhưng luôn đòi hỏi ở người phụ nữ đó bạn :)
 
ý nghĩa.h tự nhiên thấy có lỗi vs 1 người quá mà đáng ra người đó có lỗi vs mình

bạn này post truyện hay
 
chắc chắn ducanh0215 sẽ không thế này.....mà....hơn thế nữa
 
nhắc nhở: con gái phải cẩn thận nhé.....
 
vậy theo em con trai nên sao???
theo em con gái nên biết giữ gìn để đến lúc cưới.chứ nêu hok gặp thằng nào tốt còn may.gặp phải sở khanh thì khóc đủ đường
 
×
Quay lại
Top