- Tham gia
- 14/12/2008
- Bài viết
- 18.532
▶️
折れた淡い翼 君は少し 青すぎる空に疲れただけさ Oreta awai tsubasa kimi wa sukoshi aosugiru sora ni tsukareta dake sa もう誰かのためじゃなくて 自分のために笑っていいよ Mou dareka no tame ja nakute jibun no tame ni waratte ii yo 依然として忍び寄る孤独 内側に灯るローソク Izen to shite shinobiyoru kodoku uchigawa ni tomoru rousoku 賑わうパーティー 豪華なシャンデリアとは裏腹に Nigiwau baatii gouka na shanderia to wa urahara ni 足りない言葉の 窪みを何で埋めたらいいんだろう Tarinai kotoba no kubomi o nani de umetara iin darou もうわからないや Mou wakaranai yo せめて夢の中で自由に泳げたら Semete yume no naka de jiyuu ni oyogetara あんな空もいらないのに Anna sora mo iranai no ni 昨日までのことを塗り潰さなくても Kinou made no koto o nuritsubusa nakute mo 明日に向かえるのに Asu ni mukaeru no ni 折れた淡い翼 君は少し 青すぎる空に疲れただけさ Oreta awai tsubasa kimi wa sukoshi aosugiru sora ni tsukareta dake sa もう誰かのためじゃなくて Mou dareka no tame ja nakute 自分のために笑っていいよ Jibun no tame ni waratte ii yo 時にこの世界は 上を向いて歩くには Toki ni kono sekai wa ue wo muite aruku ni wa 少し眩しすぎるね Sukoshi mabushii sugiru ne 沈むように 目を伏せると 渇いた地面が涙をすする Shizumu you ni me wo fuseru to kawaita chimen ga namida wo susuru Why do we feel so alone anytime? 全てを受け止めなくてもいいよ Subete wo uketomenakute ii yo Why do we feel so alone anytime? こらえることだけが勇気じゃない Koraeru koto dakedo yuuki ja nai | Đôi cánh gãy nhạt nhoà, em đã dần mỏi mệt với bầu trời xanh ngắt rồi nhỉ? Cũng đã đến lúc em không cười vì người khác nữa mà nên cười vì chính mình đi thôi Anh thắp sáng vào bên trong nỗi cô độc cố hữu mà mình sởn gai óc, NGỜI SÁNG Anh có thể lấp đầy bằng cái gì đây, Khoảng trống mà ngôn từ không thể lấp đầy(không đủ), đằng sau ngọn đèn chùm hào nhoáng trong buổi tiệc náo nhiệt kia? Anh cũng chẳng biết nữa Đôi cánh gãy nhạt nhoà, em đã dần mỏi mệt với bầu trời xanh ngắt rồi nhỉ? Cũng đã đến lúc em không cười vì người khác nữa mà nên cười vì chính mình đi thôi! Hãy trách cứ anh, dù rằng nếu em có thể tự do bơi trong giấc mơ Thì cũng chẳng cần đến bầu trời như thế kia làm gì... Dù anh không bôi xoá mọi chuyện (còn lại) đến ngày hôm qua đi nữa Ta vẫn có thể hướng về ngày mai đấy thôi Có khi, thật quá hão huyền khi ta cứ hướng lên trên mà bước đi trong thế giới này Như đắm chìm vào, nếu ta che mắt lại, mặt đất khô khát sẽ nhận vào những giọt lệ nhỏ xuống(?!) Vì sao ta lại cảm thấy quá cô độc bất kể lúc nào đi nữa? Mình có thể chặn lại tất cả đấy chứ! Vì sao ta lại cảm thấy quá cô độc bất kể lúc nào đi nữa? Chỉ chịu đựng không thôi vẫn chưa phải là dũng khí. |