Yêu thương thêm một chút

amy_baby

Thành viên
Tham gia
24/3/2011
Bài viết
10
:KSV@05:
- Tớ rất mến bạn! - Những từ đó giống như một đám mây âm thanh lơ lửng, chờ tiếng vọng: "Tớ cũng mến bạn!".
"Tại sao chúng ta lại nói với người khác rằng chúng ta yêu quý họ?" - Có một người bạn đặt câu hỏi với tôi như vậy. Điều đó làm tôi suy nghĩ. Tất nhiên, mục đích rõ ràng nhất là để cho ai đó biết rằng bạn quan tâm đến họ. Nhưng liệu chúng ta có nói điều đó để chúng ta được nghe lại cùng một điều như thế? Vì chúng ta cũng cần một sự đảm bảo? Có phải thật sự là chúng ta nói theo kiểu: "Tớ mến bạn. Vậy bạn có mến tớ không?".

Tôi thì tin rằng những điều đẹp nhất trong cuộc sống đến với chúng ta mà không hề báo trước, khi chúng ta không hề dự đoán hay kỳ vọng.
Tôi cũng nhớ tới cách gửi thiệp của đa số mọi người...
- Liệu mình có nên gửi một tấm thiệp chúc mừng sinh nhật cho Joe không nhỉ?
- Thế hồi sinh nhật cậu, Joe có gửi thiệp không?
- Không.
- Thế thì nếu là tớ, tớ không gửi đâu.
Hoặc...
- Mẹ ơi, con nhận được một tấm thiệp của Phillips chúc mừng Lễ Tạ Ơn đấy. Nhà mình có gửi cho Phillips cái nào không?
- Không, năm ngoái họ có gửi cho mình đâu. Con không nhớ là chúng ta đã quyết định chỉ gửi thiệp cho những người nào có gửi cho chúng ta thôi à?
Có bao nhiêu điều bạn làm, mang nhãn "cho đi", trong khi thực tế, bạn lại kỳ vọng một cái gì "đáp lại"? Bạn có bao giờ cho đi cái gì đó mà ẩn danh chưa?

Tôi không nghĩ rằng việc nói "Tôi yêu quý bạn!" và muốn nghe lại điều như thế là sai. Tôi chỉ tự hỏi chúng ta có bao giờ nói thế mà không kỳ vọng được nghe lại hay không.

Nên tôi làm một thí nghiệm. Vài lần gần đây, khi nghe những câu tương tự như thế, tôi không đáp lại theo cùng một kiểu. Khi chị gái tôi bảo "Chị thật sự lo lắng cho em đấy!", tôi bảo "Em cảm ơn". Khi người bạn thân lâu ngày không gặp, nói rằng "Tớrất nhớ cậu", tôi đáp lại bằng một cái ôm thật chặt... Đối với tôi, việc nghe "tiếng vọng" không có nhiều ý nghĩa. Có vẻ quá máy móc. Như là câu "Cảm ơn" và "Không có gì" - rất lịch sự và đúng phép tắc, nhưng ai cũng biết trước cả.

Và tôi nghĩ ra những cách khác...
Hãy chạm thêm một chút. Một bàn tay đặt lên vai, một cái vỗ động viên vào lưng. Có những người cả ngày chỉ mong được một cái ôm, hay một cái nắm tay.

cp0605_1.jpg


Khi chợt gặp một người quen, dù đang vội vã, bạn hãy bắt đầu bằng một nụ cười

Hãy mỉm cười thêm một chút. Khi chợt gặp một người quen, dù đang vội vã, bạn hãy bắt đầu bằng một nụ cười nhẹ nhàng. Hãy nhìn vào gương và mỉm cười, bạn sẽ thấy mắt bạn sáng lên đến mức nào, khuôn mặt bạn tươi xinh đến mức nào khi bạn cười - một cách bộc lộ yêu thương. Nó có khác gì lời khẳng định rằng bạn vui khi nhìn thấy họ?
Hãy tự nguyện giúp đỡ thêm một chút. "Cậu có muốn đọc báo, không tớ mua rồi đấy?", "Xem này, tớ nhớ ra là cậu thích gấu, nên tớ mua bảng đề can gấu đây này"... Hãy quan sát người được nhận sự giúp đỡ của bạn. Họ rất vui, vì họ cảm thấy được đối xử và quan tâm đặc biệt.

Hãy gọi điện thêm một chút. Đừng vì lý do gì. "Lâu quá không gặp nhau nhỉ, tớ gọi xem dạo này cậu thế nào". Bạn không nhìn thấy đâu, nhưng tôi tin rằng khi đặt máy xuống, họ sẽ đi thẳng người hơn một chút, đầu ngẩng cao hơn một chút, và nụ cười sẽ được giữ trên môi họ trong một lúc lâu.

Hãy viết thêm một chút. Ngoài e-mail. Ngoài tin nhắn, comment trên Facebook. Hãy viết vào một tờ giấy đẹp, bỏ vào phong bì và gửi cho một người bạn đi du học, hoặc một người bạn ở xa. Với giá tiền của một con tem, bạn không mua được cái gì quý hơn là một bức thư viết tay .

Có rất nhiều cách để nói lên sự yêu thương của mình mà không kỳ vọng được nghe lại y như thế. Những điều trên đây chỉ là một ví dụ mà tôi thử trong "thí nghiệm" của mình. Mỗi người có những cách yêu thương và thể hiện yêu thương khác nhau.

Khi bạn không nghe thấy "tiếng vọng" cho những hành động như vậy, bạn cũng không phải cảm thấy buồn. Bởi vì hành động của bạn đã được cảm nhận. Bởi vì sự yêu thương không chỉ nằm trong những lời nói, mà trong cách mà chúng ta hành động, thể hiện hàng ngày .:KSV@05:
 
×
Quay lại
Top