Xuân, hạ, thu và đông...

sarah_missyou

Cựu quản lý
Tham gia
13/7/2010
Bài viết
1.022
[FONT=Verdana, Arial]Thử nghĩ xem, chúng ta được gì, mất gì khi cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi không thuộc về mình, luôn chờ đợi những gì không dành cho mình? Có một câu chuyện kể rằng...

Felicity-Wishes-XVI-Print-C10231837.jpg


Khi Mùa Xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa Hè đến. Mùa Hè mang đến cho Mùa Xuân một bó hoa hồng rất đẹp và nói:

- Mùa Xuân ơi, hãy tin tôi, tôi yêu em. Hãy ở lại với tôi! Chúng ta sẽ cùng đi chơi, đến tất cả những nơi mà em muốn.

Nhưng Mùa Xuân không yêu Mùa Hè. Và cô ra đi. Mùa Hè buồn lắm. Mùa Hè ốm, nhiệt độ lên cao. Mọi thứ xung quanh trở nên rất nóng. Sau một thời gian, Mùa Thu đến, mang theo rất nhiều trái cây ngon. Mùa Thu rất yêu Mùa Hè. Cô không muốn Mùa Hè phải buồn.

- Mùa Hè ơi, đừng buồn nữa. Hãy ở lại với em. Em sẽ mang lại hạnh phúc cho anh.

Nhưng với Mùa Hè, Mùa Xuân mới là tất cả. Và anh ra đi. Mùa Thu khóc, khóc nhiều lắm. Mọi thứ xung quanh trở nên ướt át.

Một thời gian sau, Mùa Đông đến, mang theo cậu con trai của mình là Băng Giá. Những giọt nước mắt của Mùa Thu làm Băng Giá cảm thấy xao xuyến. Anh muốn đem lại hạnh phúc cho Mùa Thu:

- Mùa Thu ơi, hãy ở bên tôi. Tôi sẽ xây cho em những lâu đài, những con đường bằng băng. Tôi sẽ hát cho em nghe những bài hát hay nhất. Hãy ở bên tôi.

- Không, Băng Giá ạ. Ở bên anh tôi sẽ luôn cảm thấy lạnh lẽo thôi.

Và Mùa Thu ra đi. Băng Giá buồn lắm. Gió thổi mạnh. Chỉ trong một đêm, mọi thứ trở nên trắng xóa bởi tuyết. Mùa Đông thấy con như vậy thì rất lo lắng. Bà nói:

- Tại sao con không yêu Mùa Xuân? Cô ấy đã đến và hứa sẽ mang lại hạnh phúc cho con.

- Không, mẹ ơi, con không thích. Chúng ta hãy rời khỏi đây đi.

Và họ ra đi.

Chỉ còn lại một mình Mùa Xuân. Cô khóc. Nhưng rồi bất chợt Mùa Xuân nhìn ra xung quanh: "Ôi, tại sao mình phải khóc chứ? Mình còn rất trẻ và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình không nhiều. Tại sao mình không làm những việc có ý nghĩa hơn?".

Và mọi thứ như sống lại: cây cối xanh tốt, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc...

Trong chúng ta, có bao nhiêu người được như Mùa Xuân: kịp nhận ra lối đi dành cho mình? Và những ai còn giống như Mùa Hạ, Mùa Thu và anh chàng Băng Giá: mãi khổ đau khi không đạt được ước muốn - những ước muốn không thể thành hiện thực?
[/FONT]
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
Những thứ mà con người chưa có được thì luôn hấp dẫn họ mà...
phía bên kia hàng rào cỏ luôn xanh hơn :KSV@02:
nhận ra được mình đang sở hữu những gì và giá trị của chúng không khó nhưng không phải ai cũng làm được...
 
Mình cũng thích mùa thu nè. nhưng đó giống như 1 cách ví thui mà.hihi
 
Câu chuyện muốn nói gì vậy bạn,mình đọc hok hiễu thông điệp bạn muốn gởi đến
 
Câu chuyện muốn nói gì vậy bạn,mình đọc hok hiễu thông điệp bạn muốn gởi đến
[FONT=Verdana, Arial]kịp nhận ra lối đi dành cho mình? Và những ai còn giống như Mùa Hạ, Mùa Thu và anh chàng Băng Giá: mãi khổ đau khi không đạt được ước muốn - những ước muốn không thể thành hiện thực?

[/FONT]Thông điệp đó bạn.Đừng mãi chỉ lo đuổi theo những ảo tưởng,những j` ko có thực mà quên đi hiện tại,quên đi hiện thực cuộc sống.
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
Mình thì thích mùa đông nè. mình thích cái lạnh của mùa đông và cả sự ấm áp của mùa xuân nữa, nếu như cả hai ghép lại thì điều gì sẽ xảy đến nhỉ? thú vị đây. hjhj :KSV@11::KSV@03::KSV@13:
 
Xuân , hạ , thu , đông
4 mùa luân chuyển
nếu em là tuyết
anh sẽ lưu mãi mùa đông
mình cxung thích mùa đông..nó lạnh nhưng cảm thấy an toàn
 
hê hê!tớ thấy....cả hai cậu đều ...đa cãm lun!hì hì hì!:P
dường như mỗi người đều có nỗi niềm riêng!
...nói thế nào đây nhỉ...cầu chúc cho Mèo con và Sarah luôn được vui vẻ & hạnh phúc!
Quê tớ hông có 4 mùa rõ rệt,tớ thích mùa Hè nhất!
"..........Và lại đến cái mùa hoa Phượng đỏ
Kỷ niệm xưa chìm khuất ở nơi nào
Tiếng ve vỡ ra trăm ngàn mảnh nhớ
Em không về nhận mặt tháng năm sao?.........................."
Huy Cận​
à,đọc bài viết này,tớ chợt nhớ tới chữ ký của Trangpham1990 mà tớ rất tâm đắc!
"Đừng mơ ước những gì ngoài tầm với-Mây của trời hãy để gió cuốn đi!.."
 
×
Quay lại
Top