Nỗi lòng người con Xứ Nghệ xa quê...

start

Thành viên thân thiết
Thành viên thân thiết
Tham gia
23/9/2011
Bài viết
90
MỘT ngày lối cũ anh về
BÀI thơ viết tặng làng quê yên bình
THƠ mang cảm xúc riêng mình
KHÔNG gian đầm ấm nghĩa tình sắt son
TÊN chưa kịp đặt cho hồn
MANG theo tâm tưởng thân thương một chiều
TẶNG bao cảm xúc thương yêu
NGƯỜI ơi!có nhớ cánh diều tuổi thơ
LẶNG lẽ anh về thăm quê
(LẼ thường đâu dễ lời thề chóng quên)
MỘT chiều nỗi nhớ theo bên
NỖI lòng quê cũ kéo lên..rối lòng
BUỒN sao giờ ở phố phường
VƯƠNG bao bụi bặm trên đường lại qua
NHẸ lòng ôn kỉ niệm xưa
THẤY mười năm ấy như vừa hôm qua
LÒNG như lại ngập hồn thơ
MÌNH như tìm lại bến bờ yêu thương
VẮNG rồi giếng nước quê hương
XA quê vẫn giữ tình thương dạt dào



Bao nhiêu năm xa quê vẫn đau đáu một nỗi niềm yêu quê không thể diễn tả được thành lời. Chỉ biết rằng quê hương là sự khởi đầu ngọt ngào nhất của cuộc đờ. Cho đến bây giờ, trong những giấc mơ về tuổi thơ, vẫn nguyên vẹn hình ảnh dòng sông nhỏ, con đường có hàng rào bằng cây từ-bi, những mái nhà thấp thấp, những gương mặt bạn bè, người thân....những trò chơi con trẻ ríu rít trong cái nắng vàng như mật ong buổi ban trưa....tất cả như vừa mới hôm qua.
"...Một bài thơ không tên
Mang tặng người lặng lẽ
Một nỗi buồn vương nhẹ
Thấy lòng mình vắng xa..."
Xin Gửi trọn nỗi nhớ !!!!
 
Ui tớ nghệ an mà. hic.... nhớ nhà mún chết lun nak`..... hic. đừng nghĩ thế chứ???
 
Đau đáu giọng quê
Đọi nác chè xanh chát
Ngọt mát tình quê hương.
Tìm chỗ mô trên mọi nẻo đường
Giọng quê cha đất tổ
Ai ai cũng gò lưng trong ngõ nhỏ
Nhớ xa xăm,...
Đừng cúi Trôốc
Đừng mong họa hoằn
Mang đến giàu sang bất chợt
Quay cuồng nhợt nhạt
Miếng cơm , tấm áo mẹ cha
Đi xa...
Nhớ...
Đọi cơm, quả cà
Nhớ nắng đổ ngoài gươi
Mẹ cha ngoài đồng mồ hôi thánh thót
Đi xa...
Nhớ lời cha thảng thốt
Con vào đại học cha mẹ ráng oằn lưng.

Gương mặt con sáng tưng bừng
Ngày sinh nhật hoa hồng cùng nến đỏ
Gương mặt con rạng rỡ...
Cha quên cô nhân viên ngân hàng chiều qua đáo ghé nhà.

Giọng quê...
Giọng quê...
Con nhăn mặt...
Cha cứ ề à...
Lũ bạn con mần răng mà nghe được
Quặn đau...
Cha nhồi sâu nỏ thuốc
Khói mập mờ...
Ra rứa...
Giọng quê...
 
mới lên hà nội một chút đã muốn về nhà rồi:KSV@18:
nhưng mình sợ một cuộc gọi............k bao giờ muốn nghe........
 
Ui. Đọc xong bài thơ mà nhớ nhà quá. hix. MÚn khóc thật to lên. Tôi nhớ nhà. Tôi yêu Xứ NGHệ quê tôi quá !!!
Ai về Xứ Nghệ cho Gửi vài nỗi nhớ nhé!!!! hic2!!:(
 
Đi mô mà lâu thế anh(chị) .. sao ko về quê đi. em mới xa nhà có 3 tháng mà nhớ quá. nhớ nhà lắm lắm y'!!!
 
Cảnh tha hương mình con lưu lạc mãi
Quê cha nghèo, bóng mẹ khuất chiều xa
Cô đơn lắm, mẹ ơi cảnh không nhà
Đêm giằng dặc những đầy vơi nỗi nhớ

Hai mươi hai tuổi đời trót mang hồn thi sỹ
Nghèo kiếp văn chương bạc bẽo tình
Hai mươi hai tuổi đời nhịp đập vẫn tươi nguyên
Rồi gặp em anh dâng cả một tình yêu trọn vẹn
Em quay mặt bỏ đi về hướng khác
Bởi cuộc đời đâu chỉ có tình yêu

Hai mươi hai tuổi đời hồn tan nát đớn đau
Vành khăn trắng để tang tình bội bạc
Hai mươi hai tuổi đời còn lang thang phiêu bạt
Bởi quê cha nghèo con lại con ôm lấy kiếp thư sinh
 
×
Quay lại
Top