Người Từng Thương

Trạng thái
Chủ đề đang đóng.

NguyễnLâm 23196

Thành viên
Tham gia
12/2/2019
Bài viết
2
Picture1551273071096.png

Ai cũng đều đã có một mối tình đầu của riêng mình và tôi cũng vậy.Đó là khi tôi 18,cái tuổi mà mọi người bắt đầu trưởng thành có nhiều sự đổi thay nhất và điều khiến con người ta thay đổi nhất đó là tình cảm và cảm súc.Cũng chính sự thay đổi đó khiến tôi bắt đầu biết yêu và tôi đã yêu em người phụ nữ đầu tiên của cuộc đời tôi.Cô ấy hơn tôi một tuổi,sự chênh lệnh tuổi tác và ngoại hình làm tôi ko thổ lộ được tính cảm của mình.Trở thành kẻ chỉ biết yêu đơn phương để rồi cô ấy đã đến với người khác biến tôi thành kẻ thứ ba.Tôi quen em dường như có cái gì đó đã được sắp đặt từ trước của số mệnh.Tốt nghiệp cấp ba tôi đi ra làm cùng thằng em tại một khu công nghiệp và mối tình đó cũng bắt đầu từ đây .
Lúc đầu chúng tôi chỉ là những người xa lạ rồi đến một ngày có bà chị ở tổ tôi xin nghỉ tạm thời công việc đó anh tổ trưởng giao cho tôi cùng cô ấy chia nhau đảm nhiệm và rồi mối quan hệ từ đó cũng dần đi lên từ đây.Theo sự đánh giá của riêng tôi từ ngày đầu nói truyện,em là một cô gái có gương mặt ưa nhìn tính cách khá hài hước và ngoại hình của một cô gái 1mét52.Với điểm nhấn đặc biệt đó khiến tôi yêu thầm em lúc nào không hay.
_____(-_-)(-_-)_____
Đến cuối tháng...
Lĩnh lương cả tổ liên hoan giao lưu với những người mới vào như tôi.Mọi người cùng trao đổi số điện thoại và Facebook cho nhau rồi tôi cũng biết được số điện thoại và Facebook của em.cuộc vui nào cũng phải có hồi kết.
____&&&_____&&&___
liên hoan xong:
"Anh Tuấn tổ trưởng bảo trở tôi về vì không có xe"
- cô ấy nói:
"thôi để em chở tôi về cùng vì hai chị em đi cùng đường".
Rồi mọi người đều lên xe đi về và tôi cũng vậy .Trên đường về 2 đứa nói chuyện tếu táo rất vui.Lúc đó tôi cảm giác thời gian sao trôi qua nhanh quá,đoạn đường lúc trước đi xa vậy mà thoáng cái đã về đến phòng trọ.
________________
Tối hôm đó...
-Tôi nhắn tin cho cô ấy
Chúng tôi nói chuyện đến khuya.Từ sau buổi nói chuyện ngày hôm ấy chúng tôi nói nói chuyện với nhau nhiều hơn,không những lúc đi làm mà cả lúc làm về.Có lần cô ấy rủ tôi sang chơi,chúng tôi trọ gần nhau mà chỉ có em biết phòng trọ của tôi vì hôm trước tôi đi cùng xe cô ấy về.Phòng của em ở dưới phòng trọ tôi một đoạn.
______&&&______
-Đến phòng trọ
Cô ấy dẫn tôi vào phòng,căn phòng rộng chừng phòng của tôi.Trong phòng đồ đạc gọn gàng không như mấy thằng con trai chúng tôi.Điều mà làm tôi cảm thấy khó quên nhất là mùi nước hoa lan toả hương thơm trong căn phòng.Mùi hương này rất quen thuộc giống với mùi hương mỗi ngày tôi gần cô ấy,nó thơm nhè nhẹ thanh thanh khiến tôi không muốn ra khỏi phòng.
_______&&&&________
Từ khi...
Thằng em tôi nó có người yêu.
Thời gian đó,hầu như ngày nào tôi cũng cùng cô ấy đi làm cùng nhau.Cô ấy đi xe đạp điện đến phòng trọ rồi tôi trở cô ấy đi làm và những khi thằng em nó không có nhà còn mình tôi ngại nấu ăn lại sang phòng cô ấy ăn uống.
Ngày qua ngày...
'lửa gần rơm lâu ngày cũng bén'.
Chuyện tình cảm cũng vậy và rồi cái gì đến cũng phải đến. Tôi bắt đầu bắt đầu nảy sinh tình cảm với em,nhưng tôi không giám bày tỏ tình cảm của mình mà chỉ biết yêu đơn phương cô ấy.
______(-_-)___(-_-)______
Để một ngày....
Khi em đăng dòng status lên Facebook:
''đang nhớ ai đó rất nhiều ''
Lúc đó....
Tôi rất vui và hạnh phúc không biết người đó có phải mình không.
-Tôi nhắn tin hỏi em ...
Và rồi...
-Em trả lời:
"bằng dòng tin nhắn với tên của một người con trai xa lạ".
Tôi không thể tin vào mắt mình nữa hai khóe mi hơi cay cay,hai bàn tay run run chiếc điện thoại từ tay rơi xuống đất.Lúc trước càng vui mừng bao nhiêu thì giờ thất vọng bấy nhiêu.Tôi lấy bao thuốc lá của thằng em nó đi chơi để quên trên bàn ra hút với bao dòng tâm trạng trong đầu:
"Mọi nỗi buồn chỉ dồn trong điếu thuốc
Để khói trắng bay ta say suốt ngày dài"
Đang ở độ tuổi bắt đầu sự trưởng thành suy nghĩ còn nông cạn chưa được chín chắn rất nhạy cảm trong chuyện tình yêu.Tôi dần xa ngã và bắt đầu biết hút thuốc.Dần dần khoảng cách giữa chúng tôi một ngày một xa cách,ít nói chuyện hơn,ít đi cùng nhau hơn.
_____####_____###_____
Có lần....
Cô ấy nhìn thấy đang tôi hút thuốc.
- Cô ấy hỏi tôi?
"em hút thuốc lá khi nào vậy"
- Tôi không trả lời mà cứ đi trong im lặng.
Em ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra với tôi
___&&&__(-_-)(-_-)__&&&____
Tối hôm đó....
Đi làm về,tôi đạp xe lang thang trên con đường cũ về phòng trọ rồi dừng lại một bệ ghế đá bên lề đường.Móc bao thuốc trong túi lấy điếu thuốc lá kéo một hơi dài những cảm xúc lại ùa về trong tâm trí với những ngày chúng tôi hay đi về cười đùa vui vẻ mà giờ đây cũng chính con đường ấy chỉ còn tôi và những nỗi buồn.lấy tiếp điếu thuốc ra châm và tôi đã khóc trong những dòng tâm trạng:
"Khói thuốc trắng bay say lòng tình
nhớ
Nhớ một người mà anh đã thầm yêu"
Lấy điện thoại định nhắn tin cho em.Nhưng mọi suy nghĩ lại biến tan thay vào đó là những suy nghĩ khác.Cô ấy có người khác rồi,người ấy sẽ thay mình quan tâm cho em,bây giờ mình chỉ là kẻ thừa mà thôi.Trong đầu tôi bây giờ bao nhiêu điều hỗn độn,nhìn hồ 23h16ph tôi đạp xe về phòng trọ.
___ (-_-)(-_-) ___
Đến phòng....
Tôi thẫn thờ đi vào phòng,trong phòng không có ai.Hôm nay căn phòng trở nên tĩnh mịch đến hững hờ.Như đang hòa vào và đồng cảm với tâm trạng của tôi.
-Nguyễn Du có câu nói:
"Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ"
Câu nói đó giờ đang hiện hữu trước mắt tôi.Nằm phịch xuống gi.ường nhưng sao khó ngủ quá.lấy điện thoại vào Facebook nhìn nick của em vẫn online .
- Tôi nhắn tin cho em:
Muộn rồi Chị chưa ngủ sao?
- cô ấy trả lời:
Ukm,mà dạo này em có chuyện gì ak!
- Tôi chả lời:
em có chút chuyện buồn ☹️ mà thôi em đi ngủ đây chị cũng ngủ sớm đi, thức khuya không tốt đâu AK.
Nằm mãi mà không sao ngủ được,tôi mở nhạc Zing nghe.Ngoài kia những cơn gió rít đêm đông sao lòng hoang vắng,nhạc Zing trong điện thoại bỗng chuyển sang bài hát:
"giả vờ thương anh được không''
Khoé mắt lại cay những dòng lệ lại tuôn trào.Tôi lại khóc đây là lần thứ hai tôi khóc vì em rồi cũng tự hứa với lòng mình đây sẽ là lần cuối cùng tôi khóc vì em.Tôi đã mệt mỏi lắm rồi và lúc sau cũng dần chìm trong giấc ngủ.
~~~~ (-_-)(-_-) ~~~~
Hai tháng trôi qua...
Tinh thần tôi dần chấn tĩnh lại rồi cũng dần đứng dậy sau lỗi đau ấy.Nhưng cuộc đời có bằng phẳng đâu.
Tối hôm đó là thứ bảy tôi đang chuẩn bị đi ngủ thì cô ấy gọi video cho tôi:
" Ra phòng chị nhậu đi chị vừa mua ít đồ với bia ,đang đợi mày đấy nhanh lên nha"
Trước giờ, cô ấy có vậy đâu.Thấy vậy tôi khoác vội chiếc áo chạy sang phòng của em,mở cửa ra thấy cô ấy đang ngồi uống một mình.Bên cạnh đã có một loong vừa uống xong,nhìn em lúc này tôi cố kiềm chế tâm trạng không biết chuyện gì xảy ra với em.Tôi vào uống cùng,tuy rất buồn nhưng tôi không uống nhiều mà chỉ phì phèo điếu thuốc lá trên tay
- tôi hỏi gì ...?
- Em cũng không nói...
Chỉ biết cầm uống hết loong này đến loong khác.Lúc sau bia vào người cũng đã thấm say và mọi thứ đều đã thấm mệt mỏi rồi.
- Cô ấy đã bật khóc...
Tôi lại gần đưa bờ vai để cô ấy tựa vào nước mắt của em đã làm ướt đẫm bờ vai tôi.Cô ấy khóc rất nhiều hai tay đập vào người tôi và nói:
"Em hận anh sao anh đối xử với em vậy"
Tôi cứ nghĩ cô ấy đã biết truyện của mình,truyện mà bấy lâu nay tôi giữ kín trong lòng.Nhưng mà không phải vậy...
khi tôi bế em đi ngủ thì mồm e vẫn lẩm bẩm:
"em hận anh sao anh không còn thương em nữa"
Bây giờ thì tôi mới biết thằng đó đã làm em buồn,cái cảm giác này tôi biết chứ chính tôi đã từng đau đớn vì em một lần rồi.Lấy điếu tiếp thuốc ra châm rồi dần nhìn Em chìm trong giấc ngủ.
Tối hôm đó..
Tôi hút rất nhiều,những làn khói trắng không ngừng bay giữa màn đêm:
"Từ lúc xa em tôi quen dần với điêú thuốc
Điếu thuốc là bạn là nơi chia sẻ những nỗi buồn."
Đêm hôm đó tôi đã thức trắng đêm,
gần sáng đi về phòng mà mệt lả ngườ và lên gi.ường nằm ngủ thiếp đi lúc nào không hay,đó là giâc ngủ thấm đẫm sự mệt mỏi.
_~_~_~_ . ._~_~_~_
Vài Ba ngày sau...
Em đăng status với ảnh cùng người ấy,nhìn gương mặt hạnh phúc của em không giống với vẻ mặt đượm buồn với những dòng nước mắt chảy dài của buổi tối hôm đó.Tuy hơi buồn vì phải rời xa người mình yêu thương nhất,nhưng tôi vẫn luôn chúc em luôn hạnh phúc rồi tôi cũng xin nghỉ ở công ty vì muốn cho thời gian xóa mờ hình bóng của em.
____&&&&____&&&___&&___
Thời gian dần trôi đi...
Chúng tôi không còn nói chuyện với nhau nữa,nhưng tôi vẫn thường xem những dòng status của em trên Facebook.Em bây giờ thì đã hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình còn tôi thì vẫn cô đơn nhưng trưởng thành hơn,tôi rất cảm ơn em đã giúp tôi trưởng thành như ngày hôm nay và trong tâm trí của tôi luôn coi em là:
"Người Từng Thương"
 
Hiệu chỉnh:
Trạng thái
Chủ đề đang đóng.
×
Quay lại
Top