Mụ phù thủy chăn gió trời lang thang trong ngôi nhà sơn xanh với những ô cửa sổ đầy gió

jukachan

vì thế giới này rộng quá nên mình để lạc mất nhau
Thành viên thân thiết
Tham gia
6/8/2014
Bài viết
94
Đây là một vài bài thơ ( có cả mình sáng tác và sưu tầm, cái nào sưu tầm thì mình sẽ ghi rõ nhé)
Rất mong có ai lạc bước đến vườn thơ của mụ phù thủy và ủng hộ :KSV@03::KSV@03::KSV@03:
Những ai có nhu cầu hay muốn nhờ tìm bài thơ nào thì có thể vô đây yêu cầu nhé. Nếu giúp đc thì phù thủy vô công rồi nghề là ta sẵn sàng giúp đỡ :3



bài 1 :


Hà Nội, những đêm chẳng ngủ yên
Em tự ru mình bằng những giấc mộng hoang đường mình vẽ ra từ thuở trước
Hà Nội lặng im, bóng đêm loang như màu mực
Giọt nước mắt loãng dài, vệt sáng màu xanh...


Hà Nội, những ngày không anh
Hà Nội buồn, chôn giùm em ký ức
Đâu phải cứ xa nhau là không thở được?
Hà Nội tiễn anh rồi đón người khác về đây.


Em từng trách Hà Nội, sao vô tình lắm thay
Sao không thử một lần níu chân con chim xa xứ?
Hà Nội lặng im, nhẹ cười như hơi thở
giọt nước mắt chìm trong sương sớm ban mai..


Hà Nội trả lại em từng cái nắm tay
Đến tiếng cười ai cùng em qua phố
Hà Nội trả lại em kỷ niệm về mối tình đầu ta vỡ
Cứ giữ mãi trong lòng, Hà Nội có khóc được đâu?


Hà Nội nói rằng cứ như thế bao giờ ta mới quên nhau?
Đến bao giờ ta quên mối tình đầu đã từng tồn tại?
Hà Nội níu tay em, sợ em quay đầu lại
Sợ em nhận ra rằng, mình chưa hề quên nhau


Hà Nội lặng im , Hà Nội nối hai đầu
Có cơn mưa vô tình chiều nay rất vội
Rồi ngày mai ngủ yên nhé trong lòng Hà Nội
Rồi ngày mai, con chim nhỏ sẽ bay đi...


Em biết, Hà Nội sợ những chuyến đi
Sợ em bỏ Hà Nội êm đềm, tìm ai ở nơi ồn ã
Hà Nội chẳng thể chở che em ở một thành phố xa lạ
Hà Nội tự bao giờ, tự hứa sẽ chờ mong...


Chờ một ngày cánh chim nhỏ lưu vong
Em quay về ngủ yên trong vòng tay Hà Nội
Bỏ lại sau lưng dòng đời rất vội
Hà Nội lại tự ru mình bằng những giấc mộng ảo huyền những ngày không em .....
 
Cảm ơn bạn, bài thơ rất hay :)
 
Tặng các bạn thêm một bài thơ này. Mình làm nó cách đây 3 năm rồi, hy vọng không bị dở quá, quà lì xì của mụ phù thủy nhé ^^

1972508_432491560230571_642140670_n.jpg




Trời sang hạ nhạt dần sắc xuân
Cả khung trời đổ màu xanh biếc
Em đứng giữa hai mùa luyến tiếc
Trời hanh hao trong con nắng muộn màng

Con nắng nhỏ dường như cũng vội vàng
Xuân- hạ, đến -đi chỉ còn một nửa
Em không nghe tiếng nắng rơi ngoài cửa
Nắng sáng và trong như đôi mắt của anh

Anh đến rồi lại đi rất nhanh
Trong cuộc đời hai ta, em chẳng là gì cả
Bên cạnh anh, dòng đời vẫn vội vã
Liệu anh con nhớ em, một người dưng?

Bầu trời hôm nay sáng lạ lùng
Liệu bầu trời hôm nay còn sáng mãi
Hạ qua đi liệu anh còn ở lại?
Khi đỏ phượng về lại thẫm tím bằng lăng

Khản đặc ve kêu tiếng nhọc nhằn
Anh vẫn đứng đó cười trong nắng hạ
Anh vẫn nhìn em nửa quen nửa lạ
Bởi hai ta có là gì đâu

Em đủ lớn để không tin phép màu
Tin một ngày mình sẽ thành công chúa
Đợi anh, hoàng tử một lời hứa
Sẽ yêu em đến suốt cuộc đời

Anh và cô ấy rất đẹp đôi
Lời nhận xét từ đáy lòng em đấy
Anh yêu cô ấy nhiều đến vậy
Chẳng như nắng hạ và sắc biếc ngày xuân

Trời sang hạ, sắc hạ thắm dần hơn
Cả khung trời đổ màu xanh biếc
Em quay đi chẳng còn gì luyến tiếc
Bỏ lại khung trời hoài niệm thuở xa xưa
 
Bản Sonat Mùa Thu

khoanh-khac-giao-mua-image3.jpg


Anh đi tìm em giữa khúc giao mùa
Tiếng dương cầm trong veo nốt nhạc
Nắng êm đềm ngân lên khúc hát
Nhạc Trịnh mênh mang vương lối bước anh về


Anh đi tìm em tìm trong quán quen
Hương kem Tràng Tiền vấn vương nỗi nhớ
Chong chóng em cầm xoay tít khi trời xanh có gió
Đôi mắt em cười trong sáng, hồn nhiên


Anh bỗng thấy những kí ức tưởng chừng đã lãng quên
Nghe vị ngọt đắng dâng trào trong hơi thở
Chuông gió kêu những tiếng kêu vụn vỡ
Tiếng cười giòn, hình bóng cũ tan loãng, nhè nhẹ bay


Anh đi tìm em , tìm giữa nơi này
Tìm người con gái hứa đợi anh nhưng chưa bao giờ hứa yêu anh cả
Có ai nói với em chuyện tình chúng mình thật kỳ lạ
Chỉ là lời hứa đợi chờ, chắc gì đã yêu nhau


Anh biết, anh sẽ phải di tìm rất lâu, rất lâu
Tìm kiếm em trong dòng đời ngày ngày vội vã
Anh biết em sẽ trở về trong mùa thu đổ vàng lá
Nên xin trời đừng để chiếc lá cuối mùa rơi xuống kết thúc bản sonat mùa thu


- Jukachan - ^^
 
đọc thơ của nàng cũng buồn man mác.
nàng có cần đầu độc tâm hồn trẻ thơ đầy vui vẻ của ta như vậy không?
thơ của nàng nói chung là rất tình cảm.
haiz, ta ko bao h làm dc thơ như thế này cả.
 
1275036673963270568_574_0.jpg

Anh đến Ban Mê vào một chiều mưa

Hơi lạnh thấm vào thịt da một vùng đất đỏ

Hoa dã quỳ rực vàng một khoảng trời thương nhớ

Xanh xanh một màu những dãy cà phê



Em thường bảo anh : Ly cà phê ban mê

Vị đậm đà, không đường, cà phê đắng

Con người Ban Mê mạnh mẽ đến trầm lặng

Đất Ban Mê buồn, quạnh vắng, xa xôi



Anh thấy buồn, thấy nhớ một chút thôi

Anh nhớ em con người miền Bắc

Đôi mắt em xoe tròn như con nai đi lạc

Khuôn mặt rạng ngời xua cái lạnh đầu đông


Ban Mê đất đỏ em có thích hay không?

Có dã quỳ báo mùa đông lạnh giá

Hương cà phê nồng nàn đón em – một vị khách dễ thương, xa lạ

Hoa cà phê nồng nàn vương vít bước chân đi



Có khi nào vào một buổi chiều trên con đường triền hoa dã quỳ

Mình gặp nhau bên đường cạnh ly cà phê nghi ngút khói

Anh tặng em một bông dã quỳ thay chho lời hứa chờ đợi

Mưa Ban Mê buồn, cà phê đắng, mắt trong……
 
1383434127-h6.jpg


Em đến Ban Mê vào một chiều đầu đông

Dã quỳ vàng tựa nắng còn sót lại

Hương cà phê ngọt ngào hoang hoải

Vị cà phê nồng nàn quấn quýt bước chân em


Anh yêu Ban Mê yêu vẻ sơ nguyên

Yêu dã quỳ vàng mùa đông tỏa nắng

Anh yêu hoa cà phê hay yêu vị cà phê đắng

Hay yêu một cô nàng sơn nữ nơi đây?



Hơi lạnh Ban Mê làm run rẩy bàn tay

Giọt nước mắt loang dài, ướt một vùng đất đỏ

Hoa cà phê trắng ngần, lẫn cả vào nỗi nhớ

Gió Ban Mê gầy, se lạnh, mong manh




Em đến Ban Mê đến khoảng trời có anh

Đến một vùng trời chỉ toàn là gió

Đến vùng tình yêu thắm nồng sắc đỏ

Hương cà phê vương vít một góc trời
 
×
Quay lại
Top