Mật Mã Tây Tạng 10 - Cuộc Truy Tìm Kho Báu Ngàn Năm Của Phật Giáo Tây Tạng (Quyển Thượng)

mybooks

Thành viên
Tham gia
16/10/2012
Bài viết
4
0__96383.gif
0__96383.gif
0__96383.gif


Giảm 10% tại https://www.davibooks.vn/products/view/39334.Mat-Ma-Tay-Tang-10---Cuoc-Truy-Tim-Kho-Bau-Ngan-Nam-Cua-Phat-Giao-Tay-Tang-(Quyen-Thuong).html

Mật Mã Tây Tạng 10 (Quyển Thượng)
"Một khi máu tanh đã làm vấy bẩn bậc thang thánh miếu nơi đó chỉ còn là tòa thành chết không người sống sót"

Bên trong Bức Tường Than Thở tỏa sương mù che chở Bạc La La thần miếu, Trác Mộc Cường Ba cùng đồng bạn sững sờ bước vào vườn địa đàng bị lãng quên, cảnh sắc tuyệt đẹp như mơ, nhưng hoang vu kỳ dị, nhưng hoang vu và kỳ dị, để rồi được tiếp nhận vào vương quốc bí ẩn và nghiêm mật của loài sói.
Rồi những biến đổi kịch tính trên hành trình đã xáo trộn lực lượng của các phe, khiến những kẻ thù sinh tử giờ phải cùng nhau trải nghiệm muôn vàn nguy hiểm.
Mật Mã Tây Tạng - Bộ kỳ thư đồ sộ đã bắt đầu khép lại, vén lên một tấm màn của sân khấu lịch sử hoành tráng thâm nghiêm, liên quan đến số phận tôn giáo trên miền đất huyền bí Tây Tạng, cùng những cuộc đấu tranh tang thương đẫm máu nhất.
Là kẻ sớm bị định đoạt phải cuốn vào vòng xoáy của bi kịch nghìn năm, vượt qua vô số biến cố hãi hùng, thấu hiểu ý nghĩa của tình bạn, tình yêu, đối mặt với những âm mưu tàn độc liên tiếp vượt qua cực hạn chịu đựng của chính mình, Trác Mộc Cường Ba phút chốc đã giác ngộ ra đường đời là nỗ lực tranh đấu! Riêng con người can trường ấy đã có những dự định cho tương lai tiếp tục dấn bước - như là lời đáp án cho câu hỏi của cha già năm xưa: "Sự tồn tại là vì cái gì? Con người tồn tại là vì cái gì? Là một con người con sống là vì cái gì?"
Phần 1 - Vườn Địa đàng bị bỏ quên
Ánh mắt Trác Mộc Cường Ba dừng lại, đăm đăm nhìn về phía xa, gã chợt không kìm được mà tự hỏi mình: "Đây là sự thật sao, không phải mình đang nằm mơ đấy chứ?"
Cỏ xanh biêng biếc, cao thì không quá gối, thấp thì không che lấp gót giày, kết thành tấm thảm, điểm xuyết những bông hoa trắng nhỏ li ti như hạt gạo. Một vùng thảo nguyên mênh mông trải đến tận chân trời. Cơn gió phất qua, gợn từng đợt sóng nhẹ lăn tăn chạy xa tít tắp, tựa hồ như từng nhánh cỏ, từng bông hoa đều đang vẫy tay với gã, reo lên mừng rỡ, hân hoan: "Trở về rồi... trở về rồi... trở về rồi..."
... Gió ở nơi này êm dịu như hơi thở tình nhân, khiến người ta thực tình không phân biệt nổi, đó là cơn gió thổi ùa vào mặt mình, hay chỉ là luồng không khí do cơ thể mình chuyển động gây ra. Mấy cây cột đá khổng lồ nghiêng nghiêng trên bãi cỏ, khiến không gian tĩnh lặng yên bình ấy có thêm mấy phần trang nghiêm. Mấy chú chim ngậm hoa bay đến, đậu trên cột đá, mắt láo liên nhìn khắp xung quanh, rồi lại theo nhau cất cánh tung bay nhào lộn. Trên không trung như có ai đó đang tấu lên giai điệu bản sonate Ánh Trăng. Gió hiu hiu, chim ca ríu rít, mặt đất hơi dập dềnh uốn lượn, phác lên những đường cong tuyệt đẹp như đường nét trên th.ân thể người thiếu nữ. Vườn Địa đàng trong truyền thuyết chắc hẳn cũng chỉ thế này thôi, đó là ấn tượng đầu tiên của Trác Mộc Cường Ba về cảnh tượng trước mắt.
Sau đó gã phát hiện, mình đang ở một lối ra giống như cái hốc, phía trước là bát ngát thảo nguyên, nhưng phía sau lưng gã thì tầm nhìn bị tường đá chắn mất. Gã bước ra ngoài, xoay người lại, phát hiện kiến trúc này như một cái thùng thư khổng lồ, còn mình thì như vừa chui ra khỏi lỗ nhét thư. Lùi lại thêm mấy bước nữa, gã trông thấy một bức tường cao, lùi nữa, lùi nữa... lùi một mạch ra đến tận thảo nguyên, giẫm chân lên thảm cỏ mềm mại, gã mới nhìn rõ toàn bộ diện mạo nơi này. Đó là một kiến trúc thoạt trông như thể viên lâm của hoàng gia, có tường cao vây quanh. Bức tường chạy dài miên man không thấy điểm cuối, những viên gạch khổng lồ xám đen loang lổ xếp thành vô số hình tượng theo phong cách mosaic, dây leo quấn chằng chịt quanh mương dẫn nước trên cao. Những cột đá cao to chống đỡ cho hành lang chìa ra phía ngoài thoạt nhìn như một sạn đạo cheo leo trên lưng chừng núi.
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
×
Quay lại
Top