- Tham gia
- 2/11/2011
- Bài viết
- 806
Well you only need the light when it's burning low Only miss the sun when it starts to snow Only know you love her when you let her go Only know you've been high when you're feeling low Only hate the road when you're missin' home Only know you love her when you let her go And you let her go Staring at the bottom of your glass Hoping one day you'll make a dream last But dreams come slow and they go so fast You see her when you close your eyes Maybe one day you'll understand why Everything you touch surely dies But you only need the light when it's burning low Only miss the sun when it starts to snow Only know you love her when you let her go Only know you've been high when you're feeling low Only hate the road when you're missin' home Only know you love her when you let her go Staring at the ceiling in the dark Same old empty feeling in your heart 'Cause love comes slow and it goes so fast Well you see her when you fall asleep But never to touch and never to keep 'Cause you loved her too much And you dived too deep Well you only need the light when it's burning low Only miss the sun when it starts to snow Only know you love her when you let her go Only know you've been high when you're feeling low Only hate the road when you're missin' home Only know you love her when you let her go And you let her go And you let her go Well you let her go 'Cause you only need the light when it's burning low Only miss the sun when it starts to snow Only know you love her when you let her go Only know you've been high when you're feeling low Only hate the road when you're missin' home Only know you love her when you let her go 'Cause you only need the light when it's burning low Only miss the sun when it starts to snow Only know you love her when you let her go Only know you've been high when you're feeling low Only hate the road when you're missin' home Only know you love her when you let her go And you let her go | Khi đốm lửa đã lụi tàn mới thấy cần đến ánh sáng Khi tuyết bắt đầu rơi mới thấy nhớ nắng ấm mặt trời Khi người ra đi rồi mới biết ta đã yêu người Khi mất hết tất cả mới nhận ra mình đang có gì Khi nỗi nhớ nhà trở nên da diết mới thấy căm ghét cuộc sống nay đây mai đó. Khi người đi rồi mới biết ta đã yêu người Thì lúc đó đành để người ra đi Đắm chìm mãi trong ly rượu Hi vọng một ngày có thể biến giấc mơ thành sự thật Nhưng giấc mơ tới rất chậm nhưng lại tan đi rất nhanh Cứ nhắm lại thì hình ảnh người ấy lại hiện ra Có lẽ một ngày ta sẽ hiểu tại sao Bỗng mọi thứ ta từng chạm vào đột nhiên biến mất Khi đốm lửa đã lụi tàn mới thấy cần đến ánh sáng Khi tuyết bắt đầu rơi mới thấy nhớ nắng ấm mặt trời Khi người ra đi rồi mới biết ta đã yêu người Khi mất hết tất cả mới nhận ra mình đang có gì Khi nỗi nhớ nhà trở nên da diết mới thấy căm ghét cuộc sống nay đây mai đó. Khi người đi rồi mới biết ta đã yêu người Thì lúc đó đành để người ra đi Ngước mắt nhìn mãi khoảng trống trên trần tối Cảm giác trống trải lại lần nữa ngập tràn con tim Bởi tình yêu tới chậm nhưng lại chia tay lại thật nhanh Người lại về trong giấc ngủ Nhưng ta không thể chạm tới cũng không thể giữ lấy Vì ta yêu người quá nhiều Và đã đắm chìm quá sâu trong tình yêu ấy Khi đốm lửa đã lụi tàn mới thấy cần đến ánh sáng Khi tuyết bắt đầu rơi mới thấy nhớ nắng ấm mặt trời Khi người ra đi rồi mới biết ta đã yêu người Khi mất hết tất cả mới nhận ra mình đang có gì Khi nỗi nhớ nhà trở nên da diết mới thấy căm ghét cuộc sống nay đây mai đó. Khi người đi rồi mới biết ta đã yêu người Thì lúc đó đành để người ra đi Đành để người ra đi Đành để người ra đi Đành để người ra đi Khi đốm lửa đã lụi tàn mới thấy cần đến ánh sáng Khi tuyết bắt đầu rơi mới thấy nhớ nắng ấm mặt trời Khi người ra đi rồi mới biết ta đã yêu người Khi mất hết tất cả mới nhận ra mình đang có gì Khi nỗi nhớ nhà trở nên da diết mới thấy căm ghét cuộc sống nay đây mai đó. Khi người đi rồi mới biết ta đã yêu người Thì lúc đó đành để người ra đi Khi đốm lửa đã lụi tàn mới thấy cần đến ánh sáng Khi tuyết bắt đầu rơi mới thấy nhớ nắng ấm mặt trời Khi người ra đi rồi mới biết ta đã yêu người Khi mất hết tất cả mới nhận ra mình đang có gì Khi nỗi nhớ nhà trở nên da diết mới thấy căm ghét cuộc sống nay đây mai đó. Khi người đi rồi mới biết ta đã yêu người Thì lúc đó đành để người ra đi Đành để người ra đi |