Khi nào ta yêu nhau

vo_tinh_158x

Thành viên thân thiết
Thành viên thân thiết
Tham gia
27/1/2011
Bài viết
267
ả 2 vẫn ngồi ngắm sao dưới bầu trời thơ mộng. Và ai đó đã mỉm cười.




















Lan can tầng 2 trước cửa lớp 11A1 trường THPT Phan Đình Phùng. 4h45' chiều ngày 14 tháng 2 năm 2012.





Hey! Tui có 2 vé xem film, đi cùng tui vào tối cuối tuần nhá!



Thằng bạn thân nháy mắt nhìn Tâm, kèm theo đó là nụ cười “zô ziên” để lộ ra cái răng khểnh cũng… “zô ziên” nốt^^ Tâm không nói gì, cứ lẳng lặng ngắm trời ngắm mây.. Có vẻ như cô bé đang nghĩ ngợi gì đó.






_Này, không nghe thấy tui nói gì hả??? Hay là… không thích đi???

_Uhm, mời ai đó đi đi, tui không đi với Đạt được đâu.





_Sao lạ zậy? Tui thấy cuối tuần nào Tâm cũng rảnh mà^^ Như tuần trước đó, ngồi ở nhà nhâm nhi ly trà sữa rùi thưởng thức album nhạc mới tậu một mình, chán lại phone cho tui sang. Hehe, tuần này đổi không khí đi, film hài đấy!

_Oài, Tuần trước hay tuần trước trước nữa chỉ là quá khứ thui. Tuần này tui có hẹn-một cái hẹn đặc biệt quan trọng. Tâm hào hứng khoe với tên cạ cứng, môi cô bé nở nụ cười rất tươi.




_Chán! Đạt thở dài cái thượt. Thế mà tui cứ tưởng ….

_Hì hì, thui, làm nhiệm vụ quen thuộc của Đạt đi-chở tui về nhà ^^" Tâm lí lắc cười không quên khuyến mãi cho Đạt một cái khoác tay khéo léo rồi lôi đi thẳng khiến cậu bạn bướng bỉnh không có cơ hội chống đỡ.


_o0o_



Sân trường quen thuộc hôm nay ngập tràn một không khí rất lạ, hai hàng cây giữa sân trường bỗng nhiên dài và xa thế, cứ như là vô tận vậy.





Phá tan sự im lặng là tiếng hát nhí nhảnh của một cô bé có bím tóc hai bên ngồi sau xe một cậu bé có chiếc răng khểnh “zô ziên”.

_Uhm, tui hỏi hơi tò mò chút nha, cuối tuần…Tâm hẹn…với ai hả??? Đạt ấp úng hỏi Tâm

_Hi, ừ. Đạt muốn biết không? Tui kể cho. Tâm nhoẻn cười, nhìn với lên phía Đạt.




_Có. Đạt nhanh nhảu. Tui muốn biết lắm lắm! Hi, dù sao cũng hơi lạ, ai có thể làm cho Tâm từ chối thằng thừng lời mời đi xem film với tui nhỉ? Dù sao tui cũng là… hì, bạn thân chí cốt của Tâm mà^^

_Uhm, người ấy là một người bạn tui quen online. Một cậu bạn bằng tuổi tui và Đạt. Cậu ấy hẹn tối cuối tuần tại một quán trà sữa. À, cái quán quen thuộc mà tui và Đạt hay đến đó. Nhắc mới nhớ, công nhận trà sữa ở đó ngon thật^^





Đạt hơi ngạc nhiên. Vì gì nhỉ? Ừ thì…chỉ biết rằng đó là thoáng bối rối của Đạt khi nghe Tâm nói về người bạn online kia. Không phải vì Đạt bị Tâm từ chối đi xem film cùng mà…đúng rồi Đạt lo lắng về người bạn kia của Tâm. Quen qua mạng ảo. Chuyện này…Đạt thấy bất ổn. Dù sao thì báo chí, TV cũng nói đầy về những vụ như thế này đấy thôi. Tâm liều thế nhỉ! Đạt vướng mắc trong mình ngổn ngang những suy nghĩ. Đạt muốn hỏi Tâm thật nhiều, thật nhiều về người bạn ấy, rồi cả về địa điểm mà hai người sẽ gặp…

_Thôi tập trung đi một mạch về nhà đi, đừng có suy nghĩ cái gì! .

Đạt ậm ừ cho qua chuyện. Tâm đâu có biết được cậu bạn thân đang lo lắng cho Tâm. Nói đúng hơn là lo lắng cho buổi hẹn cuối tuần của Tâm với một người…lạ hoắc. Lúc nào cũng vậy, Tâm đâu có biết Đạt lo lắng cho Tâm nhiều như thế nào.
_o0o_

Cuối cùng , ngày có sự kiện quan trọng của Tâm cũng đã đến..

Tâm đã ngồi ở bàn cạnh cửa sổ, nơi mà Tâm và Đạt hay ngồi khi đến đây. Tất nhiên rồi, vì đó là chỗ đẹp nhất mà: vừa hướng tầm mắt ra xa nhìn sang bên công viện được, lại thoáng nữa^^





Đạt thì lom khom ở góc bàn đối diện. Khác xa chỗ đẹp lí tưởng kia, chỗ này hơi tối. Nhưng không quan trọng, tất cả vì nhiệm vụ bảo vệ Tâm mà ^^

Khá lâu rồi mà không thấy người bạn của Tâm đâu. Liếc mắt nhìn Tâm, Đạt thấy khuôn mặt buồn rượi. Thỉnh thoảng cô nàng lại đưa tay lên nhìn đồng hồ có vẻ sốt ruột lắm. Đạt nghĩ thầm: “Tâm ơi, đừng có buồn như vậy chứ, nhìn mặt Tâm buồn trông xí lắm đấy!”





Hoàng hôn buồng xuống, góc quán có những tia nắng chiều len lỏi vào nơi Tâm ngồi, soi lên mặt cô bé làm Đạt thấy rõ Tâm đang khóc. Đạt đứng dậy, bước ra khỏi quán, chẳng cần quan sát nữa Đạt cũng biết người bạn kia không đến. Và Đạt nhủ mình nên làm gì đó để lau khô đi những giọt nước mắt của cô bạn thân.
_o0o_



_Tui mượn vai Đạt 1 lúc được không? Tâm mở tròn đôi mắt long lanh nước, dường như hàng mi cong chẳng thể giữ được nước mắt đừng lăn ra.

_Tại sao không? Vai tui đủ vững để làm chỗ tựa cho Tâm.





Và Tâm khóc. Đạt im lặng không nói gì, chỉ khẽ ngước lên bầu trời đầy sao.

Đợi đến khi Tâm nguôi ngoai, cô nàng chỉ còn thút thít nhẹ, Đạt mới quay sang hỏi Tâm:

_Trời hôm nay đẹp nhỉ? Tâm nhìn xem. Rất nhiều sao đấy. Cả nền nhung mềm mại của trời đêm được đính lên những ngôi sao xinh xắn.

_Ừ trời hôm nay đẹp thật. Mà nói đúng ra thì, lần nào tui ngồi ngắm sao với Đạt trời cũng rất đẹp. Dù mưa, trời vắng sao cũng đẹp. Bời chủ yếu không phải là trời nhiều hay ít sao mà quan trọng là người ngồi ngắm sao cùng mình là ai.

_...Đạt im lặng.

_ Tui và Đạt là bạn từ hồi tụi mình còn bé xíu nhỉ? Tui nhớ hồi ấy vui lắm nhá! Đạt hay chở tui ra những cánh đồng xanh cỏ thả diều, ngắm hoàng hôn buông xuống. Nhưng ngày ấy còn bé, tui chẳng để ý đến chuyện ông mặt trời trông như thế nào mà chỉ hý hoáy nghịch con diều của Đạt với câu hỏi ngố không tả được : “ Ô, Đạt ơi, sao diều của tụi mình không bay được nhỉ?” Tui đâu có biết là tại vì trời không có gió.








_Tâm àh. Đạt quay sang Tâm định nói với cô bé điều gì đó nhưng Tâm lại tiếp.

_Tui còn nhớ cả những lần trời mưa, tui và Đạt vì mải chơi nên không chịu về nhà trú mưa, cứ tha thẩn ở một góc nào đó. Mỗi lần sấm nổ “đoàng” 1 cái, tui lại khóc thét lên vì sợ Đạt nhỉ? Và Đạt nắm lấy tay tui, dỗ khẽ: “Đừng sợ! Có tui đây mà!” Hì, rõ ràng tui biết Đạt cũng sợ sấm vì người Đạt lúc ấy cũng run lên, vậy mà khi nghe xong tui lại hết sợ, thấy an toàn lắm^^ Vì bàn tay Đạt đã nắm chặt bàn tay tui rồi, nắm rất chặt.

_Lớn hơn 1 chút, tui lại ngô nghê với câu hỏi: “Sao tay con trai lại lớn hơn tay con gái nhỉ?” Và Đạt nói rằng: “Tay con trai to hơn tay con gái để nắm chặt lấy tay con gái mỗi khi con gái yếu đuối” Lúc ấy, tui đã hiểu...





_Tâm hiểu gì? Đạt hỏi

_Nắm chặt lấy tay tui đi, không phải vì lúc này tui yếu đuối đâu mà vì...tui sợ ai đấy sẽ rời xa tui.





Đạt dù hơi bất ngờ nhưng cũng mỉm cười, nắm lấy tay Tâm.

Cả hai vẫn ngồi ngắm sao dưới bầu trời thơ mộng, nhắc lại những kỉ niệm thân thương. Và, ai đó đã mỉm cười.
 
×
Quay lại
Top