Hãy lười biếng!

xoigac

Thành viên
Tham gia
30/4/2012
Bài viết
27
Tôi không xúi dại bạn đâu. Thật đấy. Hãy lười biếng đi!

Nhớ những năm phổ thông, tôi từng được 9 điểm môn văn với đề bài đại loại là phê phán bệnh lười của học sinh hiện nay. Nhưng khi bước chân vào môi trường Đại học, đang ...rán trứng, tự nhiên trong đầu tôi bật lên 4 chữ: Hãy lười biếng đi!

Hai tháng nay tôi sống xa gia đình, bạn bè nhưng lại gần với hai từ "học bổng" mà tất cả mọi người gửi gắm, và chính bản thân tôi cũng đang quyết tâm giành được. Trước khi nhập học, tôi nghĩ việc của mình chỉ là học, học và học. Nhưng thực tế cuộc sống sinh viên có quá nhiều thứ phải lo. Tôi không kể, vì bạn cũng là sinh viên, và không cần nói nhiều sinh viên chúng ta tự hiểu, ngầm hiểu và thông cảm với nhau. Những mối quan hệ mới, tôi nhận thấy ai cũng đều ích kỉ và có cái tôi quá lớn. Họ nói chuyện với tôi với một sự đề phòng tuyệt đối, cứ như là tôi sẽ lừa bán họ sang Trung Quốc hay thôi miên để lấy tiền của họ vậy. Tôi hiểu tất cả đều phải cảnh giác nhưng...Và tôi không tìm thấy một người bạn chân thành mặc dù tôi có nhiều người bạn đại học...

Tại sao tôi lại bảo bạn " hãy lười biếng đi"?

Vì một ngày tôi cho phép mình ngủ dậy lúc 9h30 sáng. Không vội làm gì, tôi lấy sách ra đọc. Không vội làm gì, tôi ngồi ngắm con mèo hồng được tặng hôm đi hiến máu, lúc mà tôi đã đọc xong quyển sách, đã xế trưa, bụng đói, và còn một núi bài tập, bài tường trình thực hành chưa làm... Con mèo mở hờ mắt nhìn tôi, lè lưỡi ra như nói: Không sao, mai làm cũng được. Dĩ nhiên tôi nghe lời nó ngày hôm nay. Vì hôm qua tôi xích mích với chị cùng phòng, buồn và hối hận vì cáu với mẹ, mệt mỏi trước 3 chương kiến thức bị nhồi nhét trong 3 tiết học...Tôi không thể tâm sự cùng ai, vì tôi không tìm thấy một người bạn chân thành mặc dù tôi có nhiều người bạn đại học...Tôi vùi vào giấc ngủ và hôm sau cho phép mình lười biếng. Và tôi đã lười biếng.

Đôi khi lười biếng giúp chúng ta xả stress nhanh và tốt hơn là khóc. Nhưng tôi chỉ cho phép mình lười biếng tối đa là 24h. Chúng ta không làm gì, kể cả nghĩ và vì thế tất cả sẽ bị lãng quên. Chúng ta lười biếng, một ngày, để lại khoảng lặng trong cuộc sống, rồi lại tiếp tục những khoảng ồn ào khác.
Hãy thử lười biếng, nhưng chỉ trong tối đa 24h thôi nhé và các bạn sẽ thấy thật lâu sau mới lại phải lười biếng 1 lần nữa...
 
lười biếng cũng thành bệnh đó!
 
hihi bài viết của bạn độc đáo đó, đó là sự cho phép mình tự nghỉ ngơi thư giãn sau những giờ phút căng thẳng trong cuộc sống cũng như trong học tập. Khi bạn ức chế không giải tỏa nổi hãy cho mình tự "lười biếng" để bản thân có thể thoải mái nhẹ nhõm.
Nhưng điều gì cũng có 2 mặt , biết mình cần gì, làm gì, dừng lại ở đâu chứ không lười biếng theo cách thụ động nhé:)
 
luc buon hsy bi stess minh cung hay tu cho phep minh luoi bieng day giong nhu ngủ 1 giac that say va khong phai lo den gio phai thuc day
 
×
Quay lại
Top