Hành động để thay đổi...

ran_ily

Thành viên
Tham gia
14/10/2010
Bài viết
5
Tôi yêu lắm đất nước Việt Nam, một đất nước từ bùn đất đi lên mà đánh tan được biết bao kẻ xâm lược, Trung Quốc, Nguyên Mông, thực dân, đế quốc... tự hào biết bao nhiêu với những giọt nước mắt hạnh phúc khi đất nước giành được độc lập. Cảm động biết bao nhiêu những hũ gạo cứu đói, những người sinh viên bỏ học đi thanh niên xung phong, những người mẹ vì bảo vệ bộ đội mà chịu bao đắng cay, những người âm thầm ẩn mình trong lòng địch để làm công tác tình báo mà phải chịu sự phỉ báng của mọi người, những chiến sỹ vô danh trên chiến trận và một đi không trở lại trên những con tàu không số... Cảm phục và yêu mến lắm những con người Việt Nam chân chất, hiền lành, sống và sẵn sàng hi sinh vì đồng bào của mình.

Tôi yêu lắm đất nước Việt Nam "Tôi yêu quê tôi, xanh xanh lũy tre, quê hương tuổi thơ, đi qua đời tôi, đường làng quanh co, sông thu êm đềm, thả diều đá bóng, nắng cháy giữa đồng..." Đi qua những cánh đồng lúa nhớ ngày xưa hay chạy lung tung bắt châu chấu rồi lại thả, mơn man mùi cỏ, mùi đất, mùi phân trâu phân bò, nhìn những chú trâu đang ăn cỏ nhớ ngày xưa bị trâu đuổi một lần chạy loạn cả lên, những con vịt bơi trắng cả cánh đồng mà hồi nhỏ hay ngồi đếm hoa hết cả mắt nhưng vẫn cố đếm cho bằng được, những lũy tre mà hồi nhỏ hay nghịch rút đầu lá tre...bỗng thấy trong lòng thật hạnh phúc, thân thương. Rùi đêm đến nghe tiếng dế kêu thật là thích, mình còn dựa theo tiếng dế để bắt dế nữa, thế mà có lần chụp bắt thử bằng một tay mà trúng luôn mới giỏi chứ, hihi.

Nhưng Việt Nam ơi "ngày ấy đâu rồi, ngày ấy đâu rồi, cho tôi tìm lại, một ngày ấu thơ, cho tôi tìm lại, cho tôi một ngày...biết đâu tìm lại...biết đâu mà tìm..." . Chỉ trong thời gian ngắn mà biết bao nhiêu vấn nạn xảy ra, cướp của, giết người, tệ nạn, tham nhũng, đút lót... tất cả chỉ vì tiền :"( Vì tiền con người sẵn sàng làm hại lẫn nhau, vì tiền mà tạo ra những đồ ăn "giết người" (thịt lợn bẩn, rau bẩn,đậu bẩn, gạo bẩn...còn cái gì sạch nữa không? có lẽ bây giờ "ăn là để k chết ngay chứ không phải để nuôi sống cơ thể"), vì tiền mà đánh mất hết đạo đức nghề nghiệp (bác sỹ y tá quát nạt bệnh nhân như kiểu người ta xin xỏ gì khủng khiếp lắm, đưa tiền nhiều thì đỡ bị hành, đưa ít thì bị chửi mắng, k có thì hành bệnh nhân chết đi sống lại; giáo viên, công an, lãnh đạo...liệu có còn ai đứng ngoài cái gọi là "cơ chế" đó). Môi trường thì ngày càng ô nhiễm, chính con người là nguyên nhân của ngày tận thế trong tương lai không xa... Liệu có còn hai chữ "tương lai" cho tất cả những điều này...?

+ Tự hỏi bản thân mình có thể và đã làm được gì chưa?
Câu trả lời là "có", nhưng chưa phải ai cũng đã làm và làm chưa đủ để bù lại, để có thể thay đổi...
+ Tự hỏi bản thân mình có thấy sợ không? Câu trả lời là "sợ lắm", nhưng có được bao nhiêu người thực sự biết sợ, có được bao nhiêu người chuyển từ nỗi sợ sang hành động?

Tắt một bóng đèn, bỏ một túi nilong...là góp phần bảo vệ môi trường. Tham gia tình nguyện giúp người già, trẻ mồ côi, người khuyết tật... giúp một người bị thương, hay đơn giản chỉ là giảm tốc độ nhường một người đi bộ qua đường... là góp phần tạo thêm yêu thương giữa người và người.

+ Đừng thờ ơ với cuộc sống.
+ Đừng quay lưng với nỗi đau của người khác.
+ Đừng sống ăn chơi lãng phí mà không để ý còn có nhiều người khổ hơn mình rất nhiều.
+ Đừng tự hủy hoại bản thân vì những thứ tệ nạn mà không biết có nhiều người ước gì có được đôi mắt, bàn tay...

Thêm một trái tim nhiệt huyết, thêm một cái nắm tay cùng hành động, chúng ta có thể thay đổi, không có gì là quá muộn. Chỉ một hành động nhỏ, cũng có thể góp nên những thay đổi lớn. Bạn và tôi, chúng ta cùng hành động nhé!!!
 
cũng mún làm được như vậy
nhưng đôi khi ko phải muốn là được:KSV@17:
 
×
Quay lại
Top