Giữa những cơn mê

falllovely

Tiểu Ngư
Thành viên thân thiết
Tham gia
28/1/2012
Bài viết
618
Ở nơi nào đó, có lẽ mùa đông vẫn còn vấn vương trên từng mái phố... Ở nơi nào đó, có lẽ mùa xuân ngủ vùi từ kiếp trước.
Mùa xuân sẽ không về khi cuộc đời có quá nhiều nỗi niềm túng bẫn. Và nơi này, mùa xuân ngủ quên trên những cành mai chực chờ bung nở những nụ hoa đầu tiên. Hơn vạn lần, tôi thử yêu nồng nàn mùa xuân trôi trên những ngón tay buồn bã. Những tờ lịch bắt đầu đổi ngôi như dòng sông tiễn đưa dòng nước ngọt về biển cả bao la, nồng nồng vị muối. Đời người cũng vậy, ai cũng tiễn đưa dòng tuổi của mình trên nghìn năm mê mị.
50896349_con_me.jpg
Dẫu con người có sống đến trăm năm, vạn năm hay nhiều năm sau nữa thì họ vẫn đôi khi không tìm về được bến bờ tịnh yên cho tâm hồn. Dường như sự thanh thản là trò đùa của số phận mà tạo hóa đã khắc ghi trên những phận người. Dẫu con người có bước đi giữa cõi đời vô tận thì cũng xin dành trọn lời khấn nguyện cho những nụ cười vĩnh hằng nở trên vành môi khô hạn...
Dẫu con người có đắm chìm trong tuyệt vọng thì cũng khấn xin nụ cười ấy được đi đến tận cùng để có thể ngắm nhìn những bông hoa bắt đầu nở rộ trên miền đất cỗi cằn của hy vọng. Dẫu con người có tỵ hiềm, sân si thì cũng xin những nỗi đau đã sinh ra hóa hư không, nhẹ bay tựa những cánh hoa bồ công anh về miền vô định, về bến đỗ bình an.
Dẫu con người có lãng quên nhau thì cũng xin những hình bóng thân thương ấy vĩnh hằng hiển hiện trong sâu thẳm trái tim, tựa như miền đất mang tên ký ức đầy thương mến. Và ai đó đã lãng quên đi những nhớ thương từng hiện hữu thì cũng xin được một lần trong đời nở nụ cười chia phôi, tiễn đưa nhau nhân danh tình yêu mà cuộc đời vốn dĩ đã ban tặng cho từng phận người nhấp nhô, chìm nổi.
Những ngày này, cuộc đời tựa chuyến xe đêm vùn vụt lao qua khoảng đồng rộng đầy ma mị. Ma mị ngay chính trong tâm hồn. Đó là lúc tha thiết muốn gọi tên một ai đủ để thấy trái tim mình chật chội, rồi thôi, rồi tiếng gọi ấy cũng chỉ là tiếng ú ớ giữa những cơn mê không bắt đầu, không kết thúc, không quá trình. Những linh hồn loáng thoáng vờn bay...
 
đọc 2 bài của bạn làm mình buồn quá!!!!!!!!!!!
 
×
Quay lại
Top