Đến bao giờ em theo chồng bỏ cuộc chơi?

endquiklove

Thành viên thân thiết
Thành viên thân thiết
Tham gia
15/2/2015
Bài viết
46
Hôm qua đi đám cưới cô bạn cấp ba, gặp lại cũng đông bạn bè cùng lớp. Các bạn gái đã có gia đình và những đứa con đầu lòng cả rồi. Các bạn nam trong lớp hơn 1 nửa đã cưới vợ. Có cô bạn hôm nay đi ăn cưới và mình nữa thôi. Vậy mà cô ấy đã theo chồng bỏ cuộc chơi.
Cô gái ơi, cô biết Tình yêu không? Không, cô chả biết yêu là gì, mà cô nếm được mùi vị của nó ở xung quanh. Tại sao người ta ăn được cái thứ chỉ gật đầu thì gọi là yêu thế nhỉ? Muốn gì, quần áo đồ ăn hay cùng nhau ra công viên ghế đá. Nó cứ ra làm sao ấy. Muốn chiều chuộng, muốn những thứ từ tinh vi trong tâm hồn đến tường tận vật chất bên ngoài, cần gì thì cứ nói. Yêu gì mà yêu. Mấy người mà yêu đương thật sự ấy, gần xa người ta ngửi thấy mùi thơm nức ấy, thế mới đáng. M'mình chả số hưởng lắm, chắc không được ăn món đấy.

Có một nơi mát mẻ, nằm dài cả ngày. Bỏ mặc thế giới đi :p

Ngờ đâu một ngày ...

Viết cho một ngày, một ngày như mọi ngày, ăn món ăn quen thuộc, chán-vui-bình thường-háo hức-tức giận-nhạt nhẽo, ...

Một ngày mà tỉnh giấc soi gương thấy mình xấu đi tàn tệ, mụn nổi thâm đen, da xám xịt, tóc bù xù, người béo ụ ụ, ... Thế mà không quan tâm ! Đi ra ngoài mặc gì cũng được. Đúng là mặc gì cũng được !

Một ngày mà ngoài đi học thì cắm mặt vào giúp chị trông cháu, kiểu thay tã, cho ăn, ru ngủ, bế rong, dọn nhà, nấu cơm, ... Rất nhiều lúc trong ngày định phát cáu vì mệt, nhà cửa bừa bộn, chật chội, cơm chưa có, bẩn thỉu bứt rứt mà hãi nhất là trẻ con khóc, nó căng thẳng thần kinh. Trong đầu sục sôi, nhưng 5' sau im lặng làm cho xong thì nhẹ nhõm, và hạnh phúc ...

Mình có đủ thứ hạnh phúc, nhưng chỉ cạnh người thân mới có, cười khanh khách những chuyện không đầu không cuối, chuyện bựa gia đình, chuyện cũ xào đi xào lại, ... Đang đói mà cố nấu được cơm, ăn xong thì thấy hạnh. Lười dọn dẹp, làm xong thì thấy hạnh phúc.

Biết nói thế nào nhỉ, triết lý? Triết lý thì không đủ để lột tả cuộc sống. Cuộc sống của m', nó là cảm giác. Tốt hay không tốt, đúng hay không, làm hay không, ... Người ta có vui hay không, hài lòng hay không, ... Hoá ra cái thứ lơ lửng xung quanh làm m' mất tập trung, đó là cảm giác. Bé vài tuổi m' có những cảm giác lớn lao, muốn được làm nữ siêu nhân cứu nhân độ thế, tuyệt vời hơn tất cả những gì tuyệt vời nhất. Có cảm giác về cuộc sống, biết nhìn nhận. Biết cảm giác thứ tình yêu đẹp hơn tiểu thuyết ... Càng lớn thì cảm giác càng ngắn lại, rời rạc, vụt đi rồi lại tiếp tục đến, nhiều hay ít, ... Mà nó nhạt lắm, nguội lắm. Không hiểu tâm hồn rộng ra rồi nó loãng hay sao.
Về đến nhà đêm đêm ngồi tự hỏi, đến bao giờ em theo chồng bỏ cuộc chơi? =))
Nguồn: https://dreaminlove.com/blogs_post.php?id=381
 
×
Quay lại
Top