Câu chuyện nhỏ của tôi.....Những người con yêu thương đều sẽ rời xa con hết!

Trạng thái
Chủ đề đang đóng.

Nam Miên

Cười lên
Thành viên thân thiết
Tham gia
3/4/2012
Bài viết
2.058
Giờ ra chơi,tôi tựa người lên lan can xi măng trước cửa lớp... Ngắm nhìn những giọt mưa tạt mạnh vào ô cửa....trong lồng ngực chợt dâng lên một sự trống trải,hoang mang khó nói thành lời ...bên kia cô bạn đang trò chuyện với mẹ qua điện thoại.Tôi mới chợt nhớ ra đã lâu mình ko gọi điện về nhà..Ở trong gia đình, tôi cảm giác mình ko hợp tính với ai hết...Nhưng thật lạ...tôi lại rất yêu họ,ko,mà là rất muốn được yêu họ mới đúng...Có lẽ chính từ cái tên khiến tôi trầm và ko biết thể hiện cảm xúc của bản thân...tôi nhớ có 1 lần,hồi tôi còn nhỏ,mẹ trêu đùa tôi bảo là: bé Miên à, đợi đến lúc con lớn rồi,mẹ có thể giao hết moị thứ cho con,2 đứa e con cũng cần con bảo ban.Tôi liền hỏi: Mẹ cho con hết mọi thứ rồi,thế mẹ cần cái gi?.Mẹ bảo :" Đến lúc con lớn lên,bố mẹ đều già rồi,cái gì cũng ko cần nữa",tôi lại hỏi tiếp: " thế sau khi già thì sẽ làm thế nào hả mẹ?".Mẹ nói" sẽ ra đi". Thế là tôi khóc ầm ĩ lên ngay.Tôi ko muốn lớn lên,ko muốn bố mẹ già đi,ko muốn bố mẹ ra đi. Mẹ chẳng biết phải làm thế nào,nhưng mẹ vẫn bảo:" bất kể con có bẳng lòng hay ko,cuối cùng mọi người đều sẽ ra đi".khi lớn lên rồi,tôi mới nghĩ,mẹ tôi nói đúng,người ở bên cạnh tôi đến tận cùng cuộc đời này vĩnh viễn chỉ có chính bản thân tôi mà thôi,thế nhưng dấu tích của những người đã từng bên tôi thì sẽ mãi mãi chẳng bao giờ biến mất được... Đó có lẽ cũng là sự tuyệt vời lắm rồi...Tôi xoè bàn tay mình,đón lấy những giọt nước nặng trĩu đọng lại...mới thấy rằng,thế hệ con người cũng như vòng tuần hoàn của nước vậy,liên tục và liên tục...giọt mưa hôm nay có thể khác với hôm trước...và con người cũng vậy,sự khác biệt thế hệ chính là quà tặng cuộc sống..dù cho ai cũng phải ra đi....
 
Vậy hãy sống tốt bạn nhé ;) trao những vòng tay yêu thương đến những người thân, bạn bè, những người mà bạn yêu quý , chúc bạn ngày mới ấm áp, tràn ngập yêu thương, lấy lại tinh thần nào :)

[FLASH]https://st.nhacso.net/flash/v80/embedPlaylistjs.swf?xmlPath=https://nhacso.net/flash/song/xnl/1/id/WFxYVUVX&adsLink=&colorAux=0x017CA6&colorMain=0xafafaf&colorBorder=0x333333&typePlayer=single&mAuto=false&autoplay=0[/FLASH]
 
:KSV@18:Ngay lúc này...sao chị không gọi điện về nhà ngay hả chị?
 
Vậy hãy sống tốt bạn nhé ;) trao những vòng tay yêu thương đến những người thân, bạn bè, những người mà bạn yêu quý , chúc bạn ngày mới ấm áp, tràn ngập yêu thương, lấy lại tinh thần nào :)

[FLASH]https://st.nhacso.net/flash/v80/embedPlaylistjs.swf?xmlPath=https://nhacso.net/flash/song/xnl/1/id/WFxYVUVX&adsLink=&colorAux=0x017CA6&colorMain=0xafafaf&colorBorder=0x333333&typePlayer=single&mAuto=false&autoplay=0[/FLASH]
Thank you very much! Bạn cũng vậy nhé!

----------

:KSV@18:Ngay lúc này...sao chị không gọi điện về nhà ngay hả chị?
Ngay khi chị nghĩ xong thì đã phải vào lớp rồi....nhưng tối về mìh có gọi cho họ,họ đều rất vui...hihi
Cám ơn e nhiều nhiều!
Thân! Nam Miên.
 
Ngay khi chị nghĩ xong thì đã phải vào lớp rồi....nhưng tối về mìh có gọi cho họ,họ đều rất vui...hihi
Cám ơn e nhiều nhiều!
Thân! Nam Miên.

^^ Em cũng giống chị....Em không hợp với mọi người ở nhà.
Tạm thời em chưa phải là SV nhưng chắc sau này em cũng giống chị qúa....
 
:KSV@18:Ngay lúc này...sao chị không gọi điện về nhà ngay hả chị?
Ngay khi chị nghĩ xong thì đã phải vào lớp rồi....nhưng tối về mìh có gọi cho họ,họ đều rất vui...hihi
Cám ơn e nhiều nhiều!
Thân! Nam Miên.

----------

:KSV@18:Ngay lúc này...sao chị không gọi điện về nhà ngay hả chị?
Ngay khi mìh nghĩ xong thì đã phải vào lớp rồi....nhưng tối về mìh có gọi cho họ,họ đều rất vui...hihi
Cám ơn e nhiều nhiều!
Thân! Nam Miên.
 
TRân trọng những gì đang có nha ss, gia đình là nơi luôn cho ta cảm giác ấm áp và an toàn nhất, dù có đi đâu chăng nữa cũng không bằng ở dưới mái nhà yêu thương
 
TRân trọng những gì đang có nha ss, gia đình là nơi luôn cho ta cảm giác ấm áp và an toàn nhất, dù có đi đâu chăng nữa cũng không bằng ở dưới mái nhà yêu thương
Đúng! Nên luôn là như vậy.
Cám ơn bạn!
 
Từng khoảnh khắc cuộc sống làm con người ta trưởng thành nhưng ko ai còn muốn bám trụ lại nơi sinh ra mình nữa.Đành rằng,đó là nhu cầu cuả cuộc sống mưu sinh,nhưng sự bon chen,xô đẩy ngột ngạt của cuộc sống nơi phồn hoa đô hội khiến người ta ko kịp thở,nói chi là bỏ chút thời gian về thăm cha mẹ,anh em....
Không biết ngày mai sẽ ra sao?vậy mà....để về thăm đc cha mẹ thật khó vô cùng!!!

----------

Ngay sau lúc này,con thực sự muốn được về nhà quá bố mẹ ơi!
 
Trạng thái
Chủ đề đang đóng.
×
Quay lại
Top