Bạn yêu văn học Việt Nam đến đâu??? ^^

sujichan

English World: Princess II
Thành viên thân thiết
Tham gia
12/6/2010
Bài viết
786
Bạn yêu văn học Việt Nam đến đâu???:KSV@13:
Hãy thể hiện trí nhớ, sự hiểu biết của bạn và tất nhiên là tình yêu đối với văn học nước nhà thông qua trò chơi này nhé! ^^


Hình thức chơi như sau: Người đầu tiên (trong trường hợp này là Suji ^^) sẽ đưa ra 1 đoạn văn xuôi (hoặc có thể chỉ vài câu thôi), và bạn sẽ đoán xem đoạn văn đó thuộc tác phẩm nào và ai là tác giả (nếu có thông tin gì kèm theo càng tốt ^^). Rồi sau đó bạn tiếp tục đưa ra câu đố mới cho người kế tiếp.


Tác dụng của trò chơi này là: ôn lại những tác phẩm văn học Việt Nam mà bạn đã từng được học và được đọc và các tác giả nữa; cho mọi người biết về những tác phẩm bạn yêu thích… Bạn thấy sao???
Các tác phẩm mà bạn đưa ra trích dẫn có thể thuộc nhiều thể loại khác nhau như thơ, truyện ngắn, tiểu thuyết…



Lưu ý là bạn nên trích dẫn những đoạn văn, thơ…tiêu biểu nhất trong tác phẩm. Nếu câu của bạn đưa ra khó quá thì nên gợi ý cho mọi người ^^


Văn học Việt Nam là sự tích hợp của văn học dân gian và văn học viết nhưng trong phạm vi trò chơi này chúng ta chỉ đề cập đến văn học viết thôi nhé ^^ thời điểm thì tính cả từ văn học trung đại đến văn học hiện đại.


Bây giờ mình chỉ tạm đưa ra luật chơi như vậy, nếu có ý kiến gì mong các bạn góp ý cho Suji nhé. Cảm ơn các bạn rất nhiều! Và hy vọng mọi người sẽ tham gia nhiệt tình nữa ^^


Bắt đầu trò chơi thôi nào:
Suji sẽ trích dẫn chỉ 2 câu thôi nhưng chắc chắn mọi người đoán ra ngay ^^
“Buông tay, chị vội choàng dậy, mở cửa chạy té ra sân. Trời tối như mực và như cái tiền đồ của chị.”
Tới lượt bạn đó! :KSV@06:
 
Hi SuJi , Grace vào tham gia hén
Tắt đèn của của Ngô Tất Tố hì hì
đến lượt Grace nhé :
Đất là nơi anh đến trường
Nước là nơi em tắm
Đất Nước là nơi ta hò hẹn
Đất Nước là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầm
Đất là nơi "con chim phượng hoàng bay về hòn núi bạc"
Nước là nơi "con cá ngư ông móng nước biển khơi"

mình rất thích bài nì hì hì..rất dễ đúng ko??
 
Đây "hình như" là bài thơ "Đất nước" của Nguyễn Khoa Điềm :p (mình cũng không chắc lắm khi đưa ra câu trả lời này vì hình như ông Nguyễn Đình Thi cũng có 1 bài "Đất nước" nữa)
Tiếp nhé! ;) Nguyên văn 1 đoạn thơ luôn cho dễ! ;))

Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời
Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy
Võng mắc chông chênh đường xe chạy
Lại đi, lại đi, trời xanh thêm.
 
trả lời: tiểu đội xe không kính

tiếp nè:
Nằm nghe tiếng trống trống canh ba
Vừa giấc chiêm bao chợt tỉnh ra.
Thiên hạ dễ thương đang ngũ cả
Việc gì mà thức một mình ta
 
hê hê! là bài thơ "Chợt giấc " của Tú Xương!

và sau đây là tác phẩm mà hồi cấp 3 tớ rất thích!
"Sự sống nảy sinh từ trong cái chết, hạnh phúc hiện hình từ trong những hy sinh, gian khổ, ở đời này không có con đường cùng, chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải có sức mạnh để bước qua những ranh giới ấy…"
quá dễ phải không nào!mời [you] tiếp tục!!
 
Mùa lạc - Nguyễn Khải ~^^~:D

tiếp theo nè:
Cô nhân tình bé của tôi ơi!
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi và mắt chỉ
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi
 
HIHI! Bài này nghe anh hai Lam Trường hát rùi! là bài Ghen của Nguyễn Bính!
tiếp theo là
"Trong tâm hồn người con gái nhỏ bé, tình yêu và niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống, cái sợi chỉ xanh óng ánh ấy, bao nhiêu bom đạn giội xuống cũng không hề đứt, không thể nào tàn phá nổi ư? "
 
"Mảnh trăng cuối rừng" ... hình như là của Nguyễn Minh Châu :d
Ta hát bài ca gọi cá vào
Gõ thuyền đã có nhịp trăng cao
Biển cho ta cá như lòng mẹ
Nuôi lớn đời ta tự buổi nào
 
Đoàn thuyền đánh cá-Huy Cận
tiếp:
Súng nổ rung trời giận dữ
Người lên như nước vỡ bờ
Nước Việt Nam từ máu lửa
Rũ bùn đứng dậy sáng lòa
:D
 
Đất Nước của Nguyễn Đình Thi!tớ thích bài này lắm mà!:d
và đây:
Thu đi trên những cành bàng
Chỉ còn hai chiếc lá vàng mà thôi.
Hôm qua đã rụng một rồi
Lá theo gió cuốn ra ngoài sơn thôn.
Hôm nay lá thấy tôi buồn
Lìa cành theo gió, lá luồn qua song.
Hai tay ôm lá vào lòng
Than ôi chiếc lá cuối cùng là đây!
Quạnh hiu như tấm thân này
Lại âm thầm sống những ngày gió mưa...
 
Cây bàng cuối thu - Nguyễn Bính
tiếp:
Bầy hàng hoa quả tư mùa sẵn,
Mở phố giang sơn bốn mặt ngồi.
Bán lợi, buôn danh nào nhương kẻ,
Chẳng nên mặc cả một đôi lời.
 
Hình như là Chợ trời của Hồ Xuân Hương
Tiếp nè "Bãi cát lại bãi cát dài
Đi một bước như lùi một bước
Mặt trời đã lặn chưa dừng được
Lữ khách trên đường nước mắt rơi
..."
 
:KSV@09:lâu lắm mới nghe lại bài đó, là Sa hành đoản ca _ bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát
Suji tiếp tục nhé, thank mọi người đã ủng hộ :KSV@09:
"Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý bóng xuân sang."

 
Mùa xuân chín của Hàn Mặc Tử thì phải! hi hi
wow ! nhà Suji đông khách quá nha ! cung hỉ
ừm đến lược Grace :
Con đường nhỏ nhỏ, gió xiêu xiêu
Lả lả cành hoang nắng trở chiều
Bữa ấy lòng ta nghe ý bạn
Lần đầu rung động nỗi thương yêu
 
Thơ Duyên-Xuân Diệu
tiếp:
Một trời xanh, một biển tận cùng xanh
Và gió thổi và mây bay về núi
Lời thương nhớ ngàn lần em muốn nói
Nhưng bây giờ chỉ có sóng và em…
 
^^ Chỉ có sóng và em của Xuân Quỳnh đúng ko Leduy???
tiếp theo là 1 đoạn văn nhé:
" Trong hoàn cảnh đề lao, người ta sống bằng tàn nhẫn, bằng lừa lọc, tính cách dịu dàng và lòng biết giá người, biết trọng người ngay của viên quan coi ngục này là một thanh âm trong trẻo chen vào giữa một bản đàn mà nhạc luật đều hỗn loạn xô bồ... Ông trời nhiều khi chơi ác đem đày ải những cái thuần khiết vào giữa một đống cặn bã. Và những người có tâm điền tốt và thẳng thắn, lại phải ăn đời ở kiếp với lũ quay quắt..."
Xin mời :KSV@06:
 
Chữ người tử tù- Nhuyễn tuân
Tiếp:
"Ưa nhân chuộng nghĩa mấy người,
Ít tiền dẫu đến vua tôi cũng thường.
Cha con trong đạo gia đường,
Ít tiền cũng chẳng ra tuồng thân yêu.
Anh em họ mạc dập dìu,
Ít tiền thì cũng ra chiều buồn tênh.
Sắt cầm phu phụ duyên lành,
Ít tiền thì cũng ra tình thờ ơ.
Bạn chơi bất cứ thân sơ,
Ít tiền thì chẳng bao giờ được thân."
 
Hoa điểu Tranh Năng _ Khuyết danh...ko biết đúng ko ?
nếu đúng đoán tiếp nha :
Bầu trời xán lạn sâu thêm, rộng thêm, muốn kéo vút ngay người nhìn lên các cõi xa thẳm vô cùng tận. Trống trường lần thứ hai bỗng nổi dậy. Một loạt tiếng rào rào ran lên rồi lịm dần. Một cảm giác lạnh dọi bỗng chạy suốt sống lưng tôi. Như có một bàn tay bằng thép mỏng vuốt từ đầu xuống gáy tôi rồi móc vào xương quai xanh tôi để kéo tôi vào hàng học trò xếp dài ở sân: cái bàn tay của thầy giáo tôi đã giúi tôi vào cái góc tường hình phạt và không bao giờ nhấc cho tôi lên nữa. Tôi vùng đứng dậy, mê man, chạy như biến ra đường... :KSV@01:
 
×
Quay lại
Top