Ba mẹ ơi! Con muốn nói...

meobangbong

Thành viên
Tham gia
26/9/2011
Bài viết
22
Con có rất nhiều điều muốn nói với cha mẹ nhưng hình như con chưa bao giờ có cơ hội để giãi bày những nỗi niềm đó. Cha mẹ ơi, con muốn nói…

Con không muốn trở thành một ai đó
Cha mẹ vẫn thường so sánh con với cô bạn học cùng lớp “con bé ấy nhà thì nghèo, điều kiện học tập thì không tốt sao nó vẫn học giỏi thế, nhìn con xem, chẳng thiếu thì gì mà kết quả học tập chỉ được có thế này thôi sao?” so sánh con với cậu bạn hàng xóm “Đấy, nhìn thằng bé bên cạnh nhà mình đấy, nó được giải này giải nọ cấp thành phố, cấp quốc gia, còn con thì thi đâu trượt đó”…


Cha mẹ ơi, đừng bao giờ đem con so sánh với bất kì ai? Bởi vì con sợ mình sẽ yếu mềm, bởi con sợ lòng tự trọng và đôi khi những cố gắng nỗ lực của con tan như bong bóng xà phòng trước những lời so sánh ấy! Con không muốn trở thành một ai đó, con sợ sự đố kị ghen ghét tự ti sẽ làm con thay đổi. Con đã lớn, con cũng muốn nhìn những tấm gương ấy để học hỏi và trưởng thành hơn một cách mạnh mẽ, nhưng hãy để con tự biết xấu hổ và lớn lên. Con muốn được là chính mình, con muốn cha mẹ tự hào vì con là con mà không phải là một ai khác.
Con muốn được làm những việc mà con yêu thích
Con không muốn trở thành một cái máy chỉ biết cắm đầu vào sách vở, Con muốn cha mẹ đừng bao giờ nhìn nhận con với ý nghĩ con phải trở thành một người tài giỏi, đừng bao bọc con quá mức để rồi một ngày con không thể tự lập như những bạn khác. Hãy cho con được tham gia những họat động của lớp, của trường, hãy cho con được hết mình trong nhưng trò chơi mạnh để con được rèn luyện thể chất và trí tuệ để con được tiếp xúc với cuộc sống náo nhiệt ngoài kia, để con có thêm những người bạn mới, để con được sống trọn vẹn với lứa tuổi của mình. Cha mẹ ơi, đừng mãi nâng niu con trong lồng kính yêu thương. Hãy cho con một đôi cánh để con có thể bay. Con đã lớn…
Cha mẹ là người thương con nhất, lúc nào cũng sợ con khổ, sợ con đau sợ những thất bại làm con gục ngã, sợ những điều cha mẹ nghĩ rằng nó nằm ngoài tầm với của con, nhưng cha mẹ hãy tin con. Bởi vì nếu không cố gắng, không trải nghiệm sao con có đủ kinh nghiệm để bước vào hành trình chinh phục cuộc đời! Cha mẹ hãy tin vào con, hãy cổ vũ và làm điểm tựa vững chắc cho con cha mẹ nhé!

Hãy cho con niềm tin của cha mẹ
Tình yêu của cha mẹ dành cho con cái chẳng thể nào so sánh với bất kì điều gì nhưng hãy cho con khoảng không gian của riêng mình để con thực sự trưởng thành, là chính mình, là niềm tự hào của cha mẹ nhé!


Lê Thu Hà

Nếu bạn đã từng có những điều khó nói với ba mẹ, đơn giản hãy chia sẻ với mọi người, biết đâu đó sẽ nhẹ lòng và đón nhận nhiều hướng nhìn tích cực khác.
 
Đôi khi thực sự mình cũng đã từng nghĩ sẽ nói nhưng sao mà nó khó quá. Mình chỉ sợ nói ra ba mẹ lại bảo mày còn nhỏ chưa phải lo lắng thế đâu cọn ạ! Nhưng mình muốn mình thực sự muốn giãi bày điều đó với ba mẹ cho dù ba mẹ có hiểu mình đi chăng nữa thì mình vẫn muốn...:KSV@18:
Ước gì nhà mình cũng có điều kiện, ước gì mình mẹ mình quan tâm lên những diễn đàn mà mình tham gia. Và biết đâu đó, mẹ lại đọc được những dòng này thì sao!
Cảm ơn meo nhiều vì đã giúp mình và mọi ng` nói ra những điều khó nói đó.
 
Thật sự ba mẹ rất yêu thương tụi mình, nhưng không phải lúc nào cũng đủ an toàn để mình có thể tâm sự tất cả. Cũng chưa từng có 1 cuốn sách nào dạy cho con cái cách hiểu, lắng nghe và chia sẻ với ba mẹ cả. Mình rất muốn tổng hợp những tâm sự của các bạn để chia sẻ với những bậc phụ huynh, qua đó thu nhỏ khoảng cách giữa những thành viên trong gia đình.
 
mình nghĩ nếu muốn đc là chính mình, muốn đc làm n~ gì mình thích thì trc' hết hãy trả ơn bố mẹ khi cho mình cuộc sống này đã, chứng minh rằng mình có thể làm đc n~ điều mình muốn trc' hết là = kết quả học tập, khi đó bố mẹ sẽ tin tưởng giao cuộc đời cho này cho bản thân mình mà ko cần phải nói n~ lời ko thoải mái đó, mà đôi khi chúng còn có thể làm mình và pama trở mặt trong 1 time
 
đúng tâm trạng của mình! tại sao lúc nào cũng sao con không giỏi như thằng abc k ngoan ngoãn lễ phép như xyz sao lúc nào con cũng thế tại sao mẹ bảo mà con không nghe ra khỏi cái nhà này ngay! ức chế khinh khủng trái tim tan nát luôn! lúc mình dự định làm gì cũng qua kiểm định nhất là khoản tiền nong! chơi với ai cũng phải trình báo! lí do là mình còn nhỏ nhưng mình 14 rồi cơ mà! nói lại càng ức chế! dù biết ba mẹ quan tâm mình!
 
Lúc nhỏ, con thường bi bô nói ba mẹ nghe vì dưới lăng kính trẻ thơ mọi vật đều thật giản đơn và tất cả
đều được nói thành lời. Con có thể thoải mái nhờ ba sửa bạn búp bê, chú rôbôt bị hư, xin mẹ mua bịch
bánh, hay vui vẻ hát bi bô.

Vào lớp một. Đi học, nghĩa là lớn hơn một chút, con vẫn thường ríu rít như con chim non kể chuyện
trường, chuyện lớp cho cả nhà. Câu chuyện nhỏ dễ thương của con góp phần làm bữa cơm nhà mình
thêm ấm cúng.

Theo năm tháng, con lớn dần lên. Con bắt đầu có phòng riêng. Và cũng từ đó, cánh cửa phòng dường
như tạo nên khoảng cách giữa con và ba mẹ. Con bận rộn với việc trường, việc lớp, tất bật với học chính
quy, học thêm, học nhóm… và vô số những công việc không tên, những vấn đề của tuổi mới lớn. Càng
học lên cao, con cảm nhận được nhiều áp lực. Con vẫn thường hay than thở với bạn bè, những dòng suy
nghĩ vu vơ thường trực xuất hiện trong đầu. Thế nhưng, đó cũng là lúc con nhận ra càng ngày mình càng
ít chia sẻ với ba mẹ hơn. Vì con biết ba mẹ luôn hiểu con, và con nghĩ yêu thương thì không cần nói thành
lời.

Lên Đại Học, con xa nhà. Lần đầu tiên con biết thế nào là cảm giác trống rỗng, cảm nhận được sự thiếu
vắng và hụt hẫng đến vô cùng cái không khí yêu thương trong gia đình. Con thèm biết mấy bữa cơm mẹ
nấu, cái cảm giác được ngồi bên mâm cơm và trò chuyện cùng cả nhà. Thèm được ôm ba mẹ vào lòng và
khẽ nói “Con yêu ba mẹ”. Chỉ đơn giản vậy thôi, nhưng sao khó quá.

Cuộc sống, có những điều tưởng đơn giản nhưng sao thật khó để cất thành lời. Nhưng con biết, sâu
thẳm trong tim con vẫn cần có ba mẹ để chia sẻ, động viên, để cho con những lời khuyên và dạy con học
cách làm người.

Ba mẹ ơi, con có rất nhiều điều muốn nói với ba mẹ. Vì lẽ này hay lẽ khác con chưa bao giờ giãi bày
những nỗi niềm đó, bởi con cũng không biết phải bắt đầu từ đâu?

Ba mẹ ơi, con muốn nói…
 
Các bạn có thể vào đây chia sẻ nè: https://chiase.tgm.vn/
 
hix ba mẹ e cũng hay so sánh e với cái anh hàng xóm hoài à
nào là: anh ý học jỏi nè, chăm chỉ, ngoan ngoãn, hiền lành lại còn có hiếu nữa, đỗ đại học y hnội rồi đó.
còn e thì suốt ngày chỉ biết du dú ở nhà, chẳng có dự kiến j cho tương lai cả:KSV@17:
 
Có những lúc ba mẹ ko thể hiểu đượi những suy nghĩ của con cái mình,cũng có những lúc can thiệp quá sâu dù biết rằng đó là vì ba mẹ lo lắng cho con mình mà thôi.Có những lúc bị so sánh với một ai đó con cảm thấy buồn nhưng cũng ko thể nói ra cho ba mẹ hiểu và rồi những điều ko thể nói ra ngày càng nhiều...
Ba mẹ luôn có cùng suy nghĩ là đã học thì ko có yêu đương gì hết nếu có thì ko có học nữa,nhưng đâu phải cái gì cũng được như mình mong muốn đâu,và con đã có lỗi với ba mẹ là đã giấu ba mẹ hơn 4 năm qua,có lẽ ba mẹ cũng có chút nghi ngờ nhưng ko nói ra thôi còn con thì ko dám.....con sợ. Con xin lỗi ..........
 
" đừng hạ thấp giá trị của con bằng cách so sánh con với người khác. Đó là vì chúng ta ai cũng khác nhau và mỗi người trong chúng ta đều đặc biệt"
đừng tự trách ba mẹ mình nhiều vì dẫu biết rằng có những lúc ba mẹ hơi nặng lời với mình nhưng suy cho cùng cũng đều xuất phát từ lòng thương con, quan tâm đến con...
hãy hiểu cho ba mẹ mình và hãy sống thật tốt để ba mẹ không phải lo lắng nhiều về mình nhé...
 
ba mẹ ơi!con yêu ba mẹ nhiều nhiều
:KSV@03::KSV@03::KSV@03:
 
Các bạn có biết chương trình "Ba mẹ ơi, con muốn nói!" không? Chúng ta hãy dũng cảm nói những lời yêu thương đến ba mẹ, hay thỏ thẻ chia sẻ những điều muốn nói...
Facebook: https://www.facebook.com/toitaigioi
 
×
Quay lại
Top