Anh em sóc rất ngoan

lananh13

Thành viên
Tham gia
16/1/2016
Bài viết
1
anhemsocpng.png

Hai anh em nhà Sóc rất ngoan và vâng lời bố, mẹ. Sóc anh lớn hơn nên đã biết nhường nhịn, bảo ban em. Còn Sóc em thì rất đáng yêu và luôn nghe lời anh. Cả hai anh em hàng ngày được bố mẹ khen rất nhiều.

Một hôm, bố đi làm xa, hai anh em Sóc ở nhà với mẹ, Sóc mẹ bảo hai con:

- Các con ơi, thức ăn nhà ta sắp hết rồi. Hôm nay Chủ Nhật, Sóc anh lên rừng nhặt cho mẹ một túi hạt dẻ còn Sóc em ra bờ suối sau nhà đào cho mẹ một rổ khoai nhé. Các con đi đường cẩn thận, xong việc thì về, đừng để mẹ lo nhé!

Hai anh em Sóc vâng lời mẹ, xách túi và rổ đi ngay.

Sóc em đi ra sau nhà, qua một khu vườn nhỏ thì ra đến bờ suối. Dọc bờ suối ẩm ướt nên đất tốt, có rất nhiều bụi khoai mọc lên. Sóc em nhanh chóng đào được một rổ khoai đầy.

Sau đấy Sóc em bê rổ khoai về nhà. Vừa thấy mẹ, Sóc em đã gọi to:

- Mẹ ơi, con mang một rổ khoai về đây này, mẹ xem khoai có ngon không?

Sóc mẹ chạy ra, đón lấy rổ khoai, khen con:

- Khoai ngon lắm con ạ! Con giỏi lắm! Sao hôm nay con đào khoai nhanh thế?

Sóc em được mẹ khen, mừng ra mặt, trả lời mẹ:

- Đoạn suối chỗ con đào khoai hôm nay có nhiều khoai to lắm mẹ ạ. Hôm trước con đào lâu vì khoai hôm đấy còn nhỏ.

Sóc mẹ mỉm cười nhìn con nói tiếp:

- Con mẹ giỏi lắm. Lần sau con lại đào khoai ở đoạn suối khác nhé. Mỗi lần đào một chỗ khác nhau là đúng đấy con ạ. Thế hôm nay con có gặp chuyện gì trên đường không?

Sóc em nghĩ một lát rồi nói:

- Có ạ! Lúc con đang đào khoai, con thấy bạn Vịt con, con nhà bác Vịt Bầu tắm một mình dưới suối, không có ai bên cạnh. Không biết bạn ấy có bị lạc không, mẹ nhỉ?

- Con có nói chuyện với Vịt con không? Sóc mẹ hỏi.

- Không mẹ ạ! Con mà nói chuyện với bạn Vịt thì sẽ mất thời gian, ở nhà mẹ lo.

Sóc mẹ nghe xong, mỉm cười, gật gật đầu, rồi đi vào bếp nấu nấu cơm.

Được một lúc thì Sóc anh đẩy cửa bước vào, mồ hôi nhễ nhại, chiếc túi đeo bên mình đầy hạt dẻ. Sóc anh vừa chào mẹ vừa đưa cho Sóc em một quả bồ quân chín mọng. Sóc anh đưa túi hạt dẻ cho mẹ cất đi.

Sóc mẹ cầm lấy túi hạt dẻ, nhìn Sóc anh, lo lắng hỏi:

- Sao con đi lâu thế, con có gặp khó khăn gì trên đường không?

Sóc anh tươi cười, liến thoắng trả lời mẹ:

- Con không gặp khó khăn gì đâu mẹ ạ. Con chạy một mạch vào rừng và tìm chỗ có nhiều hạt dẻ to và ngon để nhặt. Nhưng con đi lâu là vì trên đường về, con phải giúp bác Dê xám tìm cậu Dê con. Cậu ta mải chơi nên đi xa quá, rồi lạc mẹ. Con phải trèo lên tận mấy ngọn cây cao mới nhìn thấy cậu ấy ở bên kia sườn đồi. Con lớn rồi, mẹ không phải lo lắng quá cho con đâu, mẹ ạ.

Nghe Sóc anh nói liền một mạch, Sóc mẹ vui lắm, âu yếm ôm hai con vào lòng nói:

- Các con lớn thật rồi, từ nay bố mẹ sẽ không phải lo lắng nhiều cho các con nữa. Sóc em luôn nghe lời bố, mẹ, đi về đúng giờ là đúng, còn Sóc anh thì đã biết linh hoạt xử lý các tình huống xảy ra, biết giúp đỡ người khác nữa. Mẹ rất vui vì các con ngày càng khôn lớn.

Anh em Sóc vui lắm, ôm mẹ thật chặt và hứa với mẹ sẽ luôn ngoan ngoãn để bố mẹ vui lòng.

Theo Hà Thanh (Congioilam.com)
 
×
Quay lại
Top