Alo! Tháng Mười Hai xin nghe

✨Tiramisu✨

✨Just breathe✨
Thành viên thân thiết
Tham gia
27/10/2011
Bài viết
3.091



Tháng Mười Hai đang ở nơi đâu? Có nằm trong câu hát "ai đó chờ ai tóc xõa môi mềm", có khiến ai bâng khuâng "bỗng thấy mình chẳng nhớ nỗi một con đường"? Một chút xuyến xao những ngày cuối cùng của tháng cuối cùng trong năm. Ta hát câu kinh nguyện cầu, chờ tháng ghé thăm...
1322814583_121.jpg
- Alo, tháng Mười Hai... phải không?
- Tháng xin nghe, người bạn cũ và những câu chuyện mới. Cùng ngày này năm trước, có một người gọi cho tháng rồi ngập ngừng gác máy. Năm nay, liệu có còn bâng khuâng?
- Tháng Mười Hai, bâng khuâng lắm. Nhưng đã thôi hết những mộng mơ, thôi hết những ngập ngừng cùng tháng. Người con gái năm nào, hôm nay đã lớn: lớn trong suy nghĩ, trong hành động và lớn trong cả tâm hồn. Chỉ muốn xin tháng thêm chút mặn mòi của muối, cho tâm hồn giữ mãi nét tươi nguyên cùng ngày, Để ngày mai, tớ biết ơn đời... mỗi sớm mai thức dậy.
Tấm vé cuối cùng, vậy là tớ đã kịp nắm lấy cho mình. Con đường phía trước thênh thang hơn. Tớ sắm thêm cho mình chút tự tin, thêm chút vững vàng khi đối diện với cuộc đời, đối diện với tấm lòng bao dung của ba mẹ, của bạn bè và của chính mình. Có lẽ không ai dành cho tớ sự bao dung nhiều bằng chính tớ, nếu không, có lẽ, không thể có tớ ngày hôm nay...
Một chặng đường không dài nhưng cũng không còn là ngắn tớ đã vượt qua, Sau những tháng ngày rong ruổi, tớ đã có thể nhìn thấy nụ cười vẹn tròn trên môi ba mẹ. Nhớ một lần mẹ nói: con cái chính là người quyết định bố mẹ cười hay khóc. Tớ khắc ghi, nước mắt tớ lăn dài hai má, lăn cả vào tim tớ đau nhói, bởi lúc nói câu ấy là lúc mẹ tớ đang buồn..
Tớ là đứa con gái không có nhiều niềm tin vào khả năng của mình, luôn cho mình cái quyền đứng ngoài cuộc trong những lần chạy đua về đích, luôn lo sợ rằng mình không đủ giỏi, đủ may mắn để chiến thắng những trở ngại trước mắt. Nhưng lại nhạy cảm, nội tâm và hay lo lắng cho người khác. Có tự khen mình quá không hay đó chính là bản ngã mà tớ không thể vượt qua? Đôi khi tớ chỉ ước tớ mạnh mẽ, quyêt đoán, lạnh lùng hay ghê gớm hơn, thì tớ sẽ thành công hơn... biết đâu đấy. Nhưng đến bây giờ thì tớ lại ước, tớ mãi là tớ, như lúc này...
1322814621_Jun-Do-Yeon-da-mang-bau-3-thang-48612-1.jpg
Những ai từng trải qua thời tuổi trẻ đều đôi lần sai sót, vấp ngã hay chọn sai con đường mình đi. Tớ cũng vậy, tớ đã sai nhiều lắm. Sai vì ngay từ đầu tớ đã không hiểu được rằng đâu là điều tớ có thể làm, đâu là đích tớ hướng đến và đâu là "hạnh phúc", là tự hào mà tớ dành cho ba mẹ. Có phải tớ đã từng ích kỉ? Không, chỉ là tớ còn quá trẻ để tạo lập cho mình một thời gian biểu cuộc đời. Tớ còn quá mơ hồ trước cả sự chọn lựa con đường đi của chính mình. Vậy thì vấp ngã là điều không tránh khỏi, chỉ may mắn là tớ vẫn đứng vững, và may mắn hơn khi vật làm tớ ngã chỉ là một viên bi nhỏ tớ vô tình bước lên và trơn trượt...
Cám ơn tháng Mười Hai, tháng cuối cùng khép lại những biến cố mà tớ đã từng nghĩ mình không thể vượt qua.
- Cô bạn nhỏ, nhớ đừng giữ chặt viên bi ấy cho riêng mình. Chia sớt những trải nghiệm của mình, đó là điều tuyệt vời nhất thay cho lời cảm ơn mà cô gửi đến tháng và đến những người đang từng ngày dõi theo con đường mà cô bạn nhỏ đang đi.
Sẽ cố gắng, để vun đắp, để chia sẻ và để thấy "rạng ngời" trên từng khuôn mặt mà tớ đi qua, lướt nhẹ qua, chạm mặt và yêu mến.
Thời gian trôi đi thật nhanh. Mới đây thôi đã sắp qua "năm tuổi" của tớ rồi. Một năm không mấy thuận lợi cho tớ và cả những người bạn bằng tuổi. Nhưng, tháng mười hai, tớ không muốn những ngày cuối cùng của năm này trôi qua nhanh như các tháng trước đã từng, tớ muốn níu bạn lại, một chút thôi. Sẽ ấm lắm khi mùa Đông về....
Tháng cho tớ thêm một ngày để tri ân ba mẹ, thêm một ngày tri ân cuộc đời, thêm một ngày tri ân sự cô đơn và thêm nhiều ngày hoàn thành hết những gì còn dang dở. Khép mình lại rồi lại mở rộng đôi tay, tớ đã quá phi lý khi tự quyết định những điều mà lẽ ra tớ nên để cho cuộc đời đưa lối. Nhưng rồi bây giờ tớ vẫn tự nhủ, hãy cứ để tớ bước đi như tớ đã từng, thay đổi tớ sẽ có nghĩa tớ không còn là tớ...
- Bước tiếp nhé, tháng luôn chờ bạn đi cùng...
Cám ơn tháng, bước tiếp để cảm nhận cùng tháng vị ngọt của mùa, dù cắt da cắt thịt nhưng vẫn ấm nồng vị yêu thương. Rồi Xuân sẽ về, nhưng những ngày Đông giá rét sẽ không bao giờ cô quạnh. Đón mùa bằng những niềm vui, đón niềm vui bằng những nụ cười tự tim, và đón yêu thương giản dị, nhẹ nhàng như tớ đã từng...
Đi cùng tớ nhé, tháng của những nỗi niềm, bâng khuâng, rạo rực đón chờ, bồi hồi những cảm xúc giao mùa, giao năm, giao tuổi, giao những mong chờ. Tớ sẽ bước tiếp cùng hành trang tự tin của mình. Vốn sống có thể chưa đủ nhưng tớ tin rằng tớ vẫn đang từng ngày khôn lớn, không đi lùi nữa mà sẽ luôn tiến về phía trước...
- Tháng tin bạn sẽ làm được, cũng như những người trẻ thuộc thế hệ bạn, rồi những khó khăn sẽ qua, ngày xanh đang đón chờ.
Tớ và những người trẻ cám ơn tháng...
1322814660_12.jpg
- Mong ngày này năm sau, tháng lại được hòa nỗi niềm cùng bạn. Năm mới sắp đến, năm cũ, những kỉ niệm cũ rồi sẽ qua. Hãy giữ lại những gì đẹp nhất của tuổi trẻ. Đừng bỏ lỡ và luôn trân trọng những gì mình có. Rồi tất cả sẽ an vui, tháng và bạn, năm và những nỗi niềm...
(ST)
 
×
Quay lại
Top