Ai rồi cũng phải khác đi

smallrabbit

Thành viên thân thiết
Thành viên thân thiết
Tham gia
23/11/2010
Bài viết
363
Ai rồi cũng phải khác đi.
Bạn có bao giờ tự hỏi, "Liệu sau vài năm nữa, mình sẽ như thế nào? Xinh đẹp hơn? Thành đạt hơn? Giỏi giang hơn?", nhưng bạn có bao giờ nghĩ, vài năm sau, tính cách của bạn hoàn toàn khác hẳn với bạn-bây-giờ?
Tôi thấy chị thay đổi tính cách quá nhanh...
Cách đây hai năm, tôi lặng thầm dõi theo từng entry của chị, nội dung toàn những những show ảnh Harajuku màu mè, những mối tình nóng bỏng rồi cũng đóng băng rồi tan chảy, những câu chửi thiếu văn hóa và không-thể-chấp-nhận...
Lúc ấy chị học lớp 11, ở một trường dân lập, và đang đóng một vai trong NKVA...
Tôi tự hỏi: "Những thành phần thế này, sau này cống hiến được gì cho xã hội?"
Vài năm sau...
Khi tôi học lớp 11 như chị khi xưa, chị đã "lột xác", trưởng thành...
Những entry của chị về cuộc sống khiến tôi ngưỡng mộ... Chị ăn mặc thời trang, tỏ ra thành đạt và hiểu đời. Hiện nay chị vẫn đóng phim. Tuy chưa nổi tiếng, nhưng số tiền chị kiếm được cũng khiến những người đang 18 tuổi như chị phải suy nghĩ.
Tôi sững sờ.
Chị mới 18 tuổi...
Những entry của chị nhẹ nhàng hơn xưa, bí ẩn hơn và cũng huyễn hoặc hơn...
Tâm hồn chị đẹp dần...Chị biết thương ba mẹ, yêu cuộc sống và mỉm cười với mọi người.
Tôi trầm trồ.
2 năm trước, chị thác loạn và bốc đồng, xốc nổi
Điều gì đã khiến chị thay đổi nhanh đến vậy?
_____o0o_____
Tôi biết đến anh khi hình anh được đưa lên một tờ báo teen.
Nhìn mặt anh rất hiền.
Năm đó anh học lớp 11, và thành tích của anh là 10 năm học sinh giỏi.
Tôi thán phục.
Chưa đầy một năm sau, tôi được dịp biết anh...
Anh theo trào lưu teen hiện giờ...
Anh là một 9x đúng nghĩa, xài điện thoại xịn, đi xe tay ga, ăn mặc cầu kỳ...
Anh xa lạ và lạnh lùng...
Tôi không còn nhận ra anh như ngày nào...
Người mà tôi biết đấy ư?
Lúc trước, tâm hồn anh sâu lắng với bao entry khiến đầu óc tôi mụ mị...
Bây giờ, entry anh là những kí hiệu đôi khi khó hiểu và những câu chửi tôi không thể chấp nhận...
Anh tự tin đến mức tự kiêu, dù bản thân anh, so với 9x hiện tại, chưa gặt hái được điều gì quá to tát.
Tôi đặt một nghi vấn: Vì lý do gì, anh phải cố chối bỏ bản chất thật sự của mình?
_____o0o_____
Ngày đó, em hồn nhiên, dễ thương. Những gì được em cho là đẹp, thì nó đẹp thật. Những gì được em ưa thích, thì chưa chắc nó xứng đáng được như thế.
Em cho tôi cảm giác thoải mái khi bên cạnh, dù đôi khi giữa chúng ta là những khoảng lặng đến buốt lòng...Tôi không muốn đề cập đến hoàn cảnh tôi quen em, vì nó nhạt mờ lắm. Hẳn em cũng thế, phải không?
Nhìn em, ban đầu tôi nghĩ rằng em cũng như bao teen hiện tại, chưa nghĩ gì quá xa cho tương lai và còn bồng bột ở hiện tại lắm lắm...
Nhưng em biết tiếp thu những ý kiến từ người khác, và nhất là em chịu lắng nghe tôi...
Tôi vui vì điều đó.
Tôi tin sau này em sẽ thành công.
Đúng một năm sau.
Tất nhiên tôi thân em hơn, và giữa chúng tôi có khoảng im lặng đáng sợ, cũng không sao cả.
Nhưng tôi thấy em đã khác.
Đúng là em quá chững chạc so với tuổi của mình, khi trong một năm mà em đã "lột xác" trọn vẹn đến vậy...
Lăng kính của em về cuộc sống cũng dần chỉ theo ý nghĩ chủ quan của em...
Em từ bỏ mọi thứ thuộc về teen. Với em, điều đó "thật phi nghĩa và lãng xẹt". Em không thích chơi với chúng bạn hay theo phong trào, em thích những gì cổ điển và tri thức. Em tôn sùng những điều thuộc về điểm số, bằng cấp và danh hiệu.
Em cáu gắt khi mục tiêu đặt ra không như em muốn...
Em từ bỏ những kỉ niệm tuổi học trò.
Em cho rằng những gì em thấy xấu, tức là nó xấu. Những gì em sùng bái, ắt hẳn nó là một kiệt tác luôn được người đời tuyên dương...
Tôi bắt đầu khựng lại, dè dặt trước em...
Bởi biết đâu, đôi khi một hành động vô ý nào đó của tôi (quá nhí nhảnh hoặc thuộc dạng "hơi teen" chẳng hạn) sẽ khiến em không dễ chịu, rồi em cho rằng: "Vớ vẩn".
Tôi tự hỏi, điều gì đã gọt giũa em tôi nhanh đến vậy...
_____o0o_____
Ai rồi cũng phải khác đi. Chính Nguyễn Nhật Ánh còn làm một bài thơ trong tác phẩm "Mắt biếc", có đoạn:
"Ngậm trên môi
Một nhành cỏ dại
Chợt hiểu rằng
Tôi đã khác tôi xưa..."
_____o0o_____
Với chị, tôi cảm thấy vui khi chị thay đổi theo chiều hướng tích cực.
Với anh, tôi hụt hẫng vì anh xa tầm với của tôi mất rồi.
Với em, tôi hơi buồn vì hình ảnh khi xưa mờ nhạt dần. Em của tôi quá chững chạc đến mức tôi không thể nào "sánh bằng" được nữa...
Thời gian đẽo gọt con người tài tình thật.
MT
Mỗi chúng ta theo thời gian sẽ khác đi, nhưng theo hướng tốt và tích cực nhé!:KSV@01:

 
mjh` dag rat' muon' thay doi ban than. tu` trog ra ngoai`. nhug......
 
nen nhu the ma
 
ai cũng có lúc phải thay đổi mà...h mình muốn mình sống tốt hơn thôi...bây h sao thấy chán chán...
 
×
Quay lại
Top