Kết quả tìm kiếm

  1. Eternal Robot

    Into oblivion

    Người tiếc nuối vỗ về em lâu thế, chỉ tồn tại trong truyền thuyết chăng. Hay câu chuyện mà mình dùng cười nhau. Dấu chấm đứt gãy này. Em hỡi... Lòng anh chộn rộn, và thật nặng nề. Tâm trí hẹp hòi, không đủ chỗ cho chân thành em len lỏi. Anh sống với tim đầy vết xước, vòng tay em chẳng khép...
  2. Eternal Robot

    Into oblivion

    Ta không để mất em thì, em hỡi. Xin vỗ về nhau giữa những cơn mê khiến lòng run rẩy. Được phép đan tay.
  3. Eternal Robot

    Into oblivion

    Vài điều thật cũ đã nhạt dần, khi những dòng trên vai áo em phai màu trong chậu giặt. Anh nhận ra mình không thể giữ mãi những điều cũ mèm, bủn rủn, già nua. Đồng thời, anh cũng chẳng thể nào quên đi. Chỉ thoáng chốc thôi, anh thấy mình vẫn ở dưới tán cây, trên một nhánh chìa ra, vắt vẻo như...
  4. Eternal Robot

    Into oblivion

    Chẳng bao giờ em khao khát tự do đến thế. Trước một bờ vực rêu phong nhớp nháp, em thấy đôi tay và khối óc dường như khô mòn. Phải mất vài mùa để sắc mai nở rộ giữa trời xuân, để tim em thôi đập loạn, và đủ sức lê thân khỏi chiếc lồng tăm tối ấy. Chẳng lẽ lại khó khăn đến vậy? Sinh mệnh nào...
  5. Eternal Robot

    Into oblivion

    Floods of memories drown me in the abyss Ceiling fades, empty space, hanging barely from a cliff That's thousands of feet tall And now I fall Now I fall Into oblivion
  6. Eternal Robot

    Eternal

    20. Với Eternal, điều quan trọng nhất là tiểu bang vẫn còn đây.
  7. Eternal Robot

    Eternal

    19. Tổ chức liên lạc với Eternal thường xuyên hơn. Cùng lúc đó, những lần căng thẳng diễn ra ngày càng nhiều. Thỉnh thoảng, Eternal lại nằm vật ra sàn, mặc cho tóc tai chảy loà xoà qua mắt. Chỉ mất chưa đầy nửa giờ để cậu ổn định lại, nhưng việc không thể làm gì trong chừng ấy thời gian khiến...
  8. Eternal Robot

    Eternal

    18. Để thoát khỏi sự truy đuổi, Eternal đã phải nhờ đến họ. Dù vậy, cậu không nói nhiều về những chật vật. Lựa chọn giúp đỡ là hành động tự nguyện của phía bên kia. Có lẽ, họ thấy cậu không đủ sức vượt qua bài tuyển, Eternal nghĩ. Nhưng cậu cũng không quá quan tâm. Từ buổi chiều biết căn nhà...
  9. Eternal Robot

    Ám luyến

    14. Chủ nhà đã về. Tôi mua một cái bàn gỗ, một bộ rèm, một ít đèn lấp lánh. Vừa đủ để điểm trang hồi ức của cả hai.
  10. Eternal Robot

    Ám luyến

    13. Thỉnh thoảng tôi quên mất rằng tiểu bang mới là nơi không ai biết đến tôi. Có thể họ biết, nhưng thời gian đã trôi qua quá lâu, tôi thậm chí quên mất những gì đã cũ, nói gì người ở lại. Vài người rời đi. Năm đó còn trẻ, dừng chân tại nơi này là tốt. Sau này bẵng mất vài năm, muốn nhớ lại...
  11. Eternal Robot

    Ám luyến

    9. Cậu ấy đi. Em nhắn cho tôi và bảo nhớ. Tôi mơ hồ. Em đang nhắc đến ai? Dẫu cho vài năm trước, chính tôi là người đã gán cái tên này lên.
  12. Eternal Robot

    Ám luyến

    1. Não bộ chỉ còn sót lại những mơ hồ, hình ảnh em, ngôn từ em, dần dần bị xóa mất. Hóa ra nỗi nhớ một người chỉ tồn tại được bấy lâu. Là khi đông hạ xuân thu qua được vài năm, ký ức chậm chạp bị thay thế. Kể cả điếu thuốc năm đó cũng hóa mơ hồ, và người con trai trên cầu quay bước đi là...
  13. Eternal Robot

    Eternal

    Đây là truyện ngắn. Mà không. Nếu thế tôi không chọn đăng nó ở đây. Hoặc tôi sẽ bỏ Diễn đàn kia, hoặc tiếp tục duy trì cả hai. Nhưng không gì là vĩnh viễn cả. Desolate Forest 4k by reapr56 ETERNAL by Eternal Start. 12/07/2020 ------ Cảm ơn đã ghé thăm. Toàn bộ ảnh được lấy từ DeviantArt.
  14. Eternal Robot

    Hoàn Trước kia - HPBD Hana béo!

    TRƯỚC KIA Người viết: Eternal Robot Viết tặng Hana nhân ngày sinh nhật 24/08/2018 ---------------------------- Hana đẩy nhẹ cánh cổng gỗ. Tiếng rít dài không đủ sức khiến cô giật mình. Đôi mắt đen hướng về phía căn nhà cũ, những sợi dây leo bám trên mái nhà vẫn nằm đó, xanh thẫm và...
  15. Eternal Robot

    Biệt

  16. Eternal Robot

    Chiều dần tàn trên dấu chân tan

    Tất cả nỗi niềm đó, tôi viết ra thành những đoạn tàn văn, rồi vò nát, và quăng vào nơi gọi là thế giới ảo. Thế giới không ai biết tôi là người thế nào, thế giới mà chỉ những người kiên nhẫn, mới đủ can đảm vuốt phẳng những mảnh tâm hồn mà tôi đã ném lại, và lặng lẽ đọc, để huyễn hoặc trong đường...
Quay lại
Top