Chap 6:CÔ GÁI KÌ LẠ NHẤT
Trong bệnh viện
_cô ấy ko sao chứ bác sĩ?_một người thanh niên dáng vóc cao lớn lo lắng hỏi
_ko sao chỉ bị ngộ độc thực phẩm thôi cậu yên tâm_ông bác sĩ
Đó là những gì nó nghe thấy khi chợt tỉnh giấc trong căn phòng màu trắng. Nó cố gắng ngồi dậy nhưng ko được, miệng nó đắng nghét
_.....bụp _đó là kết quả của việc nó cố với lấy ly nước trên bàn
Hiện tại nó đang nằm nghoằn nghoèo như một con giun dưới đất ko tài nào đứng lên được, cũng may có cái chăn ko thôi đầu nó cũng chẳng còn nguyên vẹn. Người thanh niên nghe thấy tiếng động vội tất tả chạy vào
_Thiên, bạn làm sao vậy?
Nghe giọng nói quen quen nó quay đầu lại nhìn thì thật ngạc nhiên
_ủa Nhật, sao tôi lại ở đây?
Nhật chưa trả lời mà đỡ Thiên lên gi.ường trước
_bạn bị ngất xỉu nên được đưa vào đây?
_ngất xỉu?
_Uh, bạn bị ngộ độc thực phẩm
_ uhm vậy à_nó gật đầu hiểu ý_vậy Phong & Long đâu bạn có nhìn thấy họ ko?
_hai ng đó đang giải quyết vụ bê bối lúc nãy
_cả Long nữa sao?_nó nghi ngờ hỏi
_hì bạn ko cần tỏ thái độ vậy đâu_Nhật cười_nó hiểu lầm nên mới nói năng lung tung chứ thật lòng ko có ý gì xấu
Vừa lúc đó
_em mới tỉnh dậy là đã nhớ anh rồi hả em yêu_Long từ đâu ló mặt vào
Phụt_ngụm nước nó vừa cho vào miệng chưa kịp nuốt đã phun hết ra ngoài, may mà Nhật tránh kịp nhưng Long thì ko
_eo em yêu chơi giơ quá
_khụ..khụ..Nhật chuyển lời đến anh ta giùm tôi được chứ?
_????? Long đứng đó mà sao bạn ko nói trực tiếp luôn đi_Nhật thắc mắc
_loại con gái như tôi đâu đủ tư cách nói chuyện vs anh ta_nó nhại lại câu nói của Long
_ui trùi em iu giận hả anh xin lỗi nha_Long xen vào
_Nhật bảo anh ta ăn nói cho cẩn thận ở đây chẳng có ai là em yêu của anh ta cả
_Long, Thiên nói mày ăn nói cho cẩn thận ở đây chẳng có ai là em yêu của mày cả_Nhật ngoan ngoãn chuyển lời
_hôm qua anh đã thông báo rõ ràng bắt đầu từ ngay hôm nay Hoàng Hạ Thiên chính thức là bf của Nguyễn Tường Long này rồi mà
_tôi đã đồng ý chưa?_nhìn Nhật
_Thiên nói bạn ấy đã đồng ý chưa
_mày nói vs cô ấy dù có đồng hay ko tao cũng sẽ theo đuổi đến cùng_Long cười đểu
_Thiên.... mà thôi mệt hai ng quá có gì nói thẳng đi tôi ko rảnh rang ngồi phiên dịch cho mấy ng đâu_Nhật nổi đóa
_hơ hơ sorry Nhật_nó tỉu nghiu_này anh kia (nói Long) ko nói nhiều nữa trả xe đạp cho tôi
_mất rồi_Long nhún vai
_anh định thất hứa đấy à?
_ko anh ko thất hứa, nhưng em nói địa chỉ nhà thằng Hoàng Quân hoàng kiếc gì gì đó ra anh sẽ hoàn trả xe cho
_đừng có xưng anh em vs tôi nếu ko đừng trách...
_ok không xưng anh em nữa, nhưng bạn nói cho tôi biết địa chỉ nhà của thằng cha Quân đó đi rồi tôi trả xe cho_Long dụ ngọt
_tại sao phải nói cho anh biết chứ?
_tiêu diệt anh ta là con đường ngắn nhất để đến được với bạn_Long ranh mãnh
_anh...
_tao là Hoàng Quân đây, mày muốn gặp tao à_một giọng nói quen quen phát ra sau cánh cửa chính cắt ngang cuộc nói chuyện
Nó tá hỏa nhìn ra ngoài
“ sao..sao lại...rõ ràng mình chỉ bịa chuyện thôi mà”
Con người đó bước vào, cả ba người Long, Nhật & nó mắt tròn mắt dẹt nhìn như ko tin vào các giác quan nữa
_Phong..mày..._Long ngạc nhiên đến độ thốt ko ra lời
_mày quên ba tao là Vương Hoàng Nam à, Minh Phong là tên thật của tao còn Hoàng Quân là một cái tên khác do ba tao đặt lúc nhận nuôi tao_Phong từ tốn giải thích
_nhưng tao có bao giờ nghe mày nhắc đến hôn ước nào đâu, hơn nữa chẳng phải mày cũng mới quen Thiên thôi sao_Long nhăn nhăn mặt
_uhm mới quen nhưng hôn ước này lâu rồi, giờ tao mới biết.....mà lúc nãy mày nói gì ấy nhỉ?... cái gì mà tiêu diệt....._Phong vuốt cằm vẻ đăm chiêu suy nghĩ
_thôi!_Long quát_dù mày có là bạn tao hay giữa mày và Thiên có hôn ước gì đi chăng nữa, tao cũng đã quyết định sẽ theo đuổi bằng được rồi nên mày hãy chờ đấy. Còn nữa mày hãy nhìn cho kĩ nhé_nói rồi Long đột ngột quay qua kiss vào môi nó một cái. Do quá bất ngờ mà nó ko kịp phản ứng gì hết, ngồi trơ mặt ra như tượng. Phong thì khỏi nói gầm gừ như muốn cắn nát xương thằng bạn cho cái tội tự tiện vô kỉ luật đó, cũng may có Nhật ngăn lại kịp thời mặc dù lòng hắn cũng đang như lửa đốt
Bốp
Sự thật là khi đã ý thức được mọi chuyện nó ko ngần ngại cho Long một “chưởng” té lộn nhào
Binh binh bộp bộp chát chát....hàng loạt âm thanh chói tai vang lên
_anh chết đi, chết đi...._cứ mỗi từ “chết đi” là nó lại đánh, đá Long một cái, ko hiểu sao nó ko hề cảm thấy mệt mỏi một chút nào nữa
15p sau, khi đã nguôi ngoai cơn giận nó mới dừng tay thở hổn hển, tình hình bây giờ thật ko thể nào thảm hại hơn được nữa. Tội nghiệp cho Long chỉ vì một phút nông nổi mà bây giờ phải chịu hậu quả nặng nề. Khuôn mặt đẹp trai ngày nào đã chi chít những vết bầm tím, người thì nằm chèo nghèo dưới sàn như mấy tên ăn xin ngoài chợ (t/g:đáng đời). Mặc dù lúc nó đánh hắn cũng có chống cự nhưng hoàn toàn vô dụng ngược lại càng bị đánh đau hơn. Phong & Nhật thì nghệch mặt ra nhìn nó ko nói được lời nào nhưng mặt mày cũng hơi tái khi nhìn thấy thảm cảnh như vậy
_đồ tồi, sao anh dám cướp nụ hôn đầu đời của tôi như thế hả?_nó tức giận quát ầm lên
_hic..hic..cô có phải là con gái ko vậy?_Long lồm cồm bò dậy_con gái gì mà bạo lực thấy ghê
_hức hức hu hu hu_ko đâu nó ngồi bệt xuống sàn khóc tức tưởi
_này cô khóc thiệt đấy hả?_ba chàng trai bối rối thật sự, có ai ngờ đâu lúc nãy nó cón đánh đập người ta giã man mà bây giờ lại khóc khí thế như thế chứ
_sao cô trẻ con quá vậy, đứng dậy đi người ta cười cho bây giờ_Long gãi đầu cố khích bát nó
_hức hức anh là đồ tồi, cút đi, tôi ghét anh_nó hét lên rồi bật dậy bỏ chạy. Ba chàng trai đứng như trời trồng nhìn theo bóng nó “một cô gái kì lạ”...