- Tham gia
- 25/5/2013
- Bài viết
- 582
Cuộc sống của ta được tạo nên bởi những khoảnh khắc: vui-có, đẹp-có, buồn-có,.... và BỰA!!!!!!! (cũng có =_=! ) Dù chúng có mang màu sắc riêng thì chúng cũng đều là một phần của cuộc sống chúng ta, của số phận chúng ta, của con người chúng ta,....
Mình lập ra topic này để mọi người chia sẻ những khoảnh khắc (có thật 100%) mà bạn đã từng phải nếm mùi và nó khiến bạn "thốn đến tận rốn" , muốn quên cũng khó có thể
p.s : Cố gắng ít nhất là 2 "khoảnh khắc" nhé
Mình tự nguyện đi "tiên phong" đầu tiên
1. Hồi lớp 10
Đi học ôn. Thầy giáo hay trao giải thưởng là tiền mặt cho đứa nào làm được bài khó hay có thành tích trong lớp.Có đứa lên bảng chữa bài, chữa xong thầy bảo đúng. Khi không khí im lặng đang bao trùm lớp học thì "thưa thầy, chỗ kia sai rồi" - mình nói. cả lớp và cả thầy quay ra nhìn mình. Thầy hỏi "sai ở đâu?". Vênh cao mặt, mình trả lời " cái chỗ cuối cuối kia ấy thầy, bạn tính sai rồi 2+3=6 chứ =_= ". Cả lớp và thầy quay ra cười. MÌnh không hiểu mình sai ở đâu đứa bên cạnh kéo xuống " ngồi xuống đi mày, 2+3=6, mày học lại lớp một đi được rồi đấy. lần sau có phát hiện ra cái gì nhớ nói anh em trước không mày tự ý hành động như này chúng nó quay ra cười mày ở gần ảnh hưởng tới hình ảnh bọn tao xung quanh lắm :P "
2. Hồi lớp 9
Do ăn bữa tối vội vàngmình bị hóc xương cá Chạy vội sang chú bác sĩ tai-mũi-họng gần nhà, nhờ chú gắp hộ cái xương thì than ôi cửa đóng. gọi điện mới biết chiều mai chú mới về không còn cách nào khác mình phải uống một đống thuốc bắc cho cái xương nó ra (thề là từ bé tới giờ, mình rất tởm món thuốc bắc vì tiền sử của mình đã có lần uống và ........)
sau một hồi, uống một lúc cái xương nó vẫn k có ý định xê dịch ) kết quả là sáng hôm sau đi học mang cái xương trong cổ họng Bạn cũng lớp hỏi gì cũng không nói phải viết "tường trình" lại all cho bọn nó xem xong chúng nó lăn ra cười rồi nói do ăn ở câu chuyện được truyền đi ra lớp kế và các thầy cô giáo bộ môn hôm ấy, mấy bác hàng xóm và bọn trẻ con xung quanh nhà
đến tận giờ "tiếng thơm" vẫn còn
mình xong rồi giờ đến lượt bạn
Mình lập ra topic này để mọi người chia sẻ những khoảnh khắc (có thật 100%) mà bạn đã từng phải nếm mùi và nó khiến bạn "thốn đến tận rốn" , muốn quên cũng khó có thể
p.s : Cố gắng ít nhất là 2 "khoảnh khắc" nhé
Mình tự nguyện đi "tiên phong" đầu tiên
1. Hồi lớp 10
Đi học ôn. Thầy giáo hay trao giải thưởng là tiền mặt cho đứa nào làm được bài khó hay có thành tích trong lớp.Có đứa lên bảng chữa bài, chữa xong thầy bảo đúng. Khi không khí im lặng đang bao trùm lớp học thì "thưa thầy, chỗ kia sai rồi" - mình nói. cả lớp và cả thầy quay ra nhìn mình. Thầy hỏi "sai ở đâu?". Vênh cao mặt, mình trả lời " cái chỗ cuối cuối kia ấy thầy, bạn tính sai rồi 2+3=6 chứ =_= ". Cả lớp và thầy quay ra cười. MÌnh không hiểu mình sai ở đâu đứa bên cạnh kéo xuống " ngồi xuống đi mày, 2+3=6, mày học lại lớp một đi được rồi đấy. lần sau có phát hiện ra cái gì nhớ nói anh em trước không mày tự ý hành động như này chúng nó quay ra cười mày ở gần ảnh hưởng tới hình ảnh bọn tao xung quanh lắm :P "
2. Hồi lớp 9
Do ăn bữa tối vội vàngmình bị hóc xương cá Chạy vội sang chú bác sĩ tai-mũi-họng gần nhà, nhờ chú gắp hộ cái xương thì than ôi cửa đóng. gọi điện mới biết chiều mai chú mới về không còn cách nào khác mình phải uống một đống thuốc bắc cho cái xương nó ra (thề là từ bé tới giờ, mình rất tởm món thuốc bắc vì tiền sử của mình đã có lần uống và ........)
sau một hồi, uống một lúc cái xương nó vẫn k có ý định xê dịch ) kết quả là sáng hôm sau đi học mang cái xương trong cổ họng Bạn cũng lớp hỏi gì cũng không nói phải viết "tường trình" lại all cho bọn nó xem xong chúng nó lăn ra cười rồi nói do ăn ở câu chuyện được truyền đi ra lớp kế và các thầy cô giáo bộ môn hôm ấy, mấy bác hàng xóm và bọn trẻ con xung quanh nhà
đến tận giờ "tiếng thơm" vẫn còn
mình xong rồi giờ đến lượt bạn