Đừng ngoảnh lại mà phải học cách bước qua

leduy

Là chính anh
Thành viên thân thiết
Tham gia
26/8/2010
Bài viết
2.078
Ở một chừng mực nào đó, tôi tin rằng, khi cuộc sống vẫn đang tiếp tục, việc ta ngoái về quá khứ trong một thời gian quá dài đồng nghĩa với việc chúng ta đang “lớn xuống” thay vì “lớn lên”...

Tôi sẽ kể với bạn về một cô bạn của tôi hồi cấp 2. Đó là một cô gái đam mê văn chương tới mức quên ăn quên ngủ. Sở thích lớn nhất của cô ấy là đọc báo và viết bài.

Tuy nhiên, niềm đam mê đôi khi không đi cùng với khả năng. Bạn yêu thích những trang văn không có nghĩa bạn có khả năng viết ra những điều chạm tới trái tim của tất cả mọi người. Cô bạn tôi đã chọn cách khắc phục điểm yếu đó bằng cách trở thành... “đạo chích”.

Nhưng thứ bạn ấy ăn cắp không phải là chiếc túi đắt tiền, không phải món đồ quý giá, mà là mồ hôi, công sức, là sản phẩm trí tuệ của những người khác. Bài “văn đạo” của cô bạn được đăng báo và ngay lập tức nhận được phản hồi tiêu cực từ mọi người.

Cô bạn bị dư luận “vùi dập tơi tả”. Những năm tháng sau đó, cô bạn ấy vẫn say mê đọc sách báo với nguyên vẹn tình yêu say mê nhưng tuyệt nhiên không còn ý định viết lách nữa.

Khi tôi hỏi tại sao không thử dấn thân tiếp vào con đường văn chương mà bạn ấy yêu thích, bạn ấy lại ngần ngại cho rằng vết nhơ trong quá khứ sẽ chẳng thể nào xóa được, dù bạn ấy có cố gắng tới đâu.

Bạn ấy nào đâu biết thời gian đã dần gột rửa mọi thứ và lầm lỡ nào cũng có thể được thứ tha. Đâu nhất thiết phải ôm mãi sai lầm thuở ngây ngô ấy?

Giờ thì đến anh bạn thân khốn khổ của tôi, người đã dũng cảm tỏ tình với một cô gái không dưới mười lần trong hơn 5 năm giữ chặt tình cảm trong trái tim.

Đó là một chàng trai tốt, gần như mọi mặt. Nhưng nếu chỉ tốt thôi thì chắc chắn chưa đủ với một tình yêu, một khi nó không xuất phát từ cả hai phía. Và anh bạn tôi bị từ chối, đôi khi thẳng thừng, đôi khi kín đáo.

Kết thúc lần cố gắng thứ 5, anh hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng. Anh cho rằng mình không có đủ bản lĩnh để cưa cẩm một cô gái và quyết định đóng cửa lòng mình bởi ý nghĩ sẽ không thể để trái tim bị tổn thương thêm một lần nào nữa. Anh chưa từng hiểu rằng khi người đó từ chối ta vì lý do không thực sự có tình cảm với ta, đó là một điều hạnh phúc.

Vì ít nhất, họ cũng không lừa dối tình cảm của chúng ta. Anh cứ đứng trên bờ vực của những yêu thương mong manh mà ngoái nhìn “chiến tích” trong quá khứ để rồi ngần ngại, để rồi cô đơn tuyệt vọng.

Dù không thuộc típ người hoài cổ nhưng trong chúng ta, một phần nào đó luôn ngoái về quá khứ, chôn chặt mình trong những sai lầm, những vụng dại, những mất mát đã xa để mang ra làm bằng chứng lẩn tránh hiện tại.

Một anh chàng suýt chết đuối thường sợ nước tới mức không dám đến gần bể bơi. Anh chàng ấy nào đâu biết cách tốt nhất để mình không còn nguy cơ bị chết đuối nữa, không phải xa lánh bể bơi mà là học cách sống chung với nó, học cách để bơi và làm bất cứ mọi giá để nổi được một khi rơi xuống nước.

Nhiều người trải qua những cuộc tình đau đớn để rồi tự mặc định rằng trái tim mình không thể yêu thương thêm một người nào nữa. Có không ít người trong số chúng ta đã luôn chọn cách sống cùng quá khứ như thế.

Ở một chừng mực nào đó, tôi tin rằng, khi cuộc sống vẫn đang tiếp tục, việc ta ngoái về quá khứ trong một thời gian quá dài đồng nghĩa với việc chúng ta đang “lớn xuống” thay vì “lớn lên”. (Hai khái niệm trong câu thơ “Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên – Còn trái bí trái bầu thì lớn xuống” của nhà thơ Nguyễn Khoa Điểm).

Dan Zadra, một người có tầm ảnh hưởng rất lớn tới giới truyền thông quốc tế đã phát biểu “Không ai có thể quay trở lại và tạo ra một khởi đầu hoàn toàn mới. Nhưng bất kì ai cũng có thể bắt đầu từ đây, và tạo ra một kết thúc mới hoàn toàn”.

Cơ hội chỉ đến một lần trong đời, nhưng ta sao biết hết có bao nhiêu cơ hội sẽ bị ta bỏ lỡ nếu cứ nhìn lại phía sau. Đời người chẳng đủ dài như ta vẫn nghĩ, còn tháng năm thì quá ngắn để thong dong, sao ta cứ ngoảnh lại?!
logo-2.jpg

Dung Keil
 
Nhìn về phía trước, fighting:KSV@04:
P/S :Anh thích ốc sên nhỉ, hay biệt danh của anh là ốc luôn oy ;))
 
bước qua! k ngoảnh lại! nhưng cũng cần xem xét mình học đk cái j từ đó!
 
×
Quay lại
Top