Đông về Hà Nội

Kimsmile.lie

Bão Càng To Gió Càng Mát
Thành viên thân thiết
Tham gia
6/1/2011
Bài viết
423
h%C3%A0%20n%E1%BB%99i%20m%C3%B9a%20%C4%91%C3%B4ng.jpg
Đông về thật rồi, qua hai cơn bão, mưa ủng đất, cái lạnh khô từ phương Bắc kéo về sớm hơn mọi năm. Những chiếc lá bàng bắt đầu nhuốm màu đỏ ối, sương đêm ướt đẫm má gầy chị lao công. Thực ra Đông đã bắt đầu từ cuối Hạ, khi cây cối lên đến tột đỉnh xanh tươi, bắt đầu cho một chu kỳ mới, mùa Thu là nơi để màu xanh nói lời trăn trối. Để đến mùa Xuân cây đâm chồi nảy lộc cho một đời lá khác sinh sôi. Đàn chim xao xác bay về phương Nam bỏ lại sau lưng mùa Đông lạnh lẽo, chim tìm về nơi xa xôi ấm áp để tới mùa Xuân năm sau, nhớ đường, chim lại về khi ngọn cỏ nhú màu xanh… Lộc vừng nở hoa rộn rã đỏ chói vừa như đón chào, vừa như cố cưỡng lại cái lạnh vô tình đến hẹn lại lên.
Đông rón rén nấp sau lưng Thu để chơi trò ú tim trong dòng đời vội vã, Đông len lỏi theo cái ba lô nhỏ xíu của bé đến trường, tò mò hít hà cái hơi mông mốc của áo khoác từ mùa xưa. Đông ngó nghiêng tận hưởng hương bánh giò nóng hổi của lũ trẻ đang vội vã ăn sáng cho kịp giờ học. Đông lách qua khe cửa ngắm nhìn những người đang tận hưởng say sưa giấc ngủ muộn đầu Đông. Đông ào ra đùa nghịch ngoài sân với những chiếc lá vàng đang xoay xoay như chong chóng… Người lớn vội vã kéo cái khăn ấm che sương lạnh đang được bàn tay lạnh ngắt của Đông lùa vào, người kỹ tính thì áo đơn áo kép, người can đảm thì áo cộc một manh, thách thức cái lạnh đầu Đông bằng vài ngụm trà nóng hớp vội từ cái chén mỏng, để xuýt xoa vì cái nóng bỏng môi, để ư hừ với cái lạnh tê tái…
Hoàng hôn buông nhanh trong hơi sương mờ ảo, đêm vắng cô liêu, lữ khách Sài Gòn kéo vội cổ áo ngăn hơi ấm chỉ chực thoát ra. Đêm Đông dường như dài hơn với màn sương trắng đục như tấm chăn bông khổng lồ bồng bềnh trôi muôn nẻo, người ư hừ trong chăn ấm, người thu lu bên bếp lửa hồng, người co ro bên vỉa hè hun hút… Tiếng chim khắc khoải trên thinh không… Đêm Đông lữ khách dặm trường có mong gì ngoài một vòng tay sưởi ấm. Cái lạnh trong lòng đâu cần đến đống lửa hồng kia? Đông ơi, đừng nói, hãy âm thầm lướt đi, hãy quay đầu khi lửa Hạ đã qua, có ai thấu chăng lòng người lữ khách phương xa.
 
×
Quay lại
Top