Đỉnh núi ngay trước mắt nhưng vẫn còn một người trước mặt, bạn sẽ làm gì?

ly quoc

I'm fine!
Thành viên thân thiết
Tham gia
18/4/2013
Bài viết
12.616
Hoặc trở thành người đầu tiên chạm tới đỉnh cao, hoặc trở thành người duy nhất còn sống sót, sự lựa chọn của bạn là gì?


Mark là đội trưởng đội leo núi thám hiểm. Lần này đội của anh tuyển thêm một thành viên mới.

Sau quá trình tuyển chọn, đoàn thám hiểm do Mark là trưởng đoàn còn lại 15 ứng viên cho vòng cuối cùng – những người sẽ được xem xét có phù hợp để trở thành thành viên chính thức của đoàn thám hiểm hay không.

Đối với vòng cuối cùng này, Mark không yêu cầu các ứng viên phải vượt qua bất kỳ thử thách nào cả, mà chỉ đơn thuần là trả lời một câu hỏi của anh. Lần lượt 15 ứng viên đều được dẫn vào một căn phòng trống, mỗi người đều sẽ lắng nghe câu hỏi giống y hệt nhau từ Mark:


3-1468210376673.jpg


"Nếu như hiện tại trước mặt bạn là đỉnh núi tuyết, nhưng lại có một người khác đang ở gần đỉnh núi rồi, tức là có thể người đó sẽ lên đỉnh núi đầu tiên và bạn chỉ là người về đích thứ hai mà thôi. Lúc đó, bạn sẽ làm thế nào?"

Ứng viên thứ nhất nghe xong liền trả lời:


"Chẳng phải là chỉ còn vài bước chân thôi sao? Tôi sẽ dùng hết sức mình tăng tốc độ để vượt qua hắn ta và trở thành người đầu tiên lên đến đỉnh."


Mark xua tay, ứng cử viên này không đủ tiêu chuẩn. Người ứng cử viên cảm thấy không hề hài lòng, liên tục hỏi tại sao.

Mark không trả lời ngay mà nói:

"Lát nữa tôi sẽ cho cậu đáp án, cậu có thể ra ngoài chờ được rồi!"

Ứng viên thứ nhất thất vọng, bất đắc dĩ đành phải bước ra ngoài. Và điều bất ngờ là cả 13 ứng viên sau đó, khi bước vào căn phòng đối diện với Mark, họ đều có cùng câu trả lời giống như người thứ nhất. Tức là ai nấy đều tỏ ra mình sẽ là người cố gắng vượt qua đối thủ để trở thành người leo lên đỉnh đầu tiên. Đối với họ, chuyện khuất phục trước một người trong khi chỉ có hai người trên đỉnh núi là việc không đáng một chút nào. Bởi vì họ đã gần lên tới đỉnh núi, tại sao lại phải nhường vinh quang cho kẻ khác?


lav2-1468038735983.jpg


Còn lại duy nhất một ứng viên cuối cùng, người này bình tĩnh đáp:


"Tôi để người đó leo lên đỉnh núi trước. Tôi là người thứ hai cũng được."


Mark ngạc nhiên hỏi lại:

"Tại sao?"

Lúc này anh ta trả lời:


"Không quan trọng tôi là người đầu tiên hay người thứ hai chạm lên đỉnh núi. Tôi chỉ đơn giản là muốn chinh phục đỉnh núi, chinh phục bản thân mà thôi. Vị trí nhất hay nhì không đáng so với trải nghiệm của mình."


Lúc này, trưởng đoàn Mark tươi cười nói:


"Chúc mừng cậu! Cậu nhất định có thể từ trên đỉnh núi tuyết mà trở về. Cậu cũng là người duy nhất trúng tuyển đợt này của chúng tôi!"

Những người còn lại đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra, và tại sao họ lại là người bị loại. Lúc này, Mark mới chậm rãi:

"Núi tuyết không phải đô thị đồng bằng, không khí ở đây rất loãng, nhiệt độ luôn ở mức âm. Chưa kể dưới chân là hằng hà cạm bẫy chết người. Muốn vượt qua kẻ đứng trước, chắc chắn bạn sẽ phải dùng sức nhiều để tăng tốc thật nhanh. Lúc ấy, bạn sẽ thiếu oxy, kết cục sẽ là trượt chân mà chết."


1-1467796166768.jpg


Mark vừa buồn bã nói thêm:

"Kỳ thực, có rất nhiều nhà thám hiểm núi tuyết không phải vì không đủ thể lực hay kỹ thuật có vấn đề, mà là vì dục vọng trong nội tâm trỗi dậy mà đã phải vĩnh viễn ở lại nơi đó. Dục vọng chính là cạm bẫy đáng sợ nhất trên đời!"

Đỉnh núi tượng trưng cho mục tiêu của mỗi con người trong một đời người, ai cũng có h.am m.uốn được chinh phục mục tiêu ấy. Tuy nhiên, sân si vác theo thì luôn là gánh nặng, giả như bạn vẫn cố chấp mang theo gánh nặng ấy trên vai, cố sức vượt lên để thỏa mãn chính mình, chưa chắc thành công đã chạm được đến tay bạn.

Cởi bỏ một chút, học cách buông lơi, để tâm hồn được thanh thản, để cơ thể được nhẹ nhàng. Đến lúc ấy, thành công sẽ dễ dàng đạt được hơn nhiều.

Theo Trí Thức Trẻ
 
×
Quay lại
Top