Có Không Giữ,Mất Đừng Tìm...

felixlove007

Banned
Tham gia
23/11/2017
Bài viết
4
Em không hề đúng! Đôi bàn tay đủ lạnh để quên tôi rồi, đủ lạnh lẽo để biết thèm hơi ấm từ một bàn tay nào khác. Đôi chân trần đã đủ lạc loài để thấy chông chênh, đủ chông chênh để nhận ra cuộc đời mình cần điểm tựa. Thời gian là hiện thân của sự thật, nó giúp chúng ta trưởng thành nhưng cũng cướp đi mất những mộng mơ. Và khi thời gian bắt đầu minh chứng rằng những lời hứa hẹn ngọt như kẹo đường – hóa ra cũng chỉ là những kẻ mạo danh khoác lên mình tấm khăn màu nhiệm, có kẻ cười trừ, có người thù hận, có người nuối tiếc. Nhưng… giá mà tôi có những cảm xúc đó, chẳng hiểu sao trước những con đường dài hun hút mắt, trước những dư âm hư ảo chập chờn, lòng cứ dại khờ nhớ hoài một hình bóng cũ xa xôi…Nghe xong bài này thấy tâm trạng quá...


 
×
Quay lại
Top