Ba má ơi xin đừng bỏ rơi con

toi_muon_la_sinhvien_havard

Thành viên thân thiết
Thành viên thân thiết
Tham gia
28/6/2010
Bài viết
414
Ba má ơi, xin đừng bỏ rơi con

Ông trời cho con được làm người nhưng không được trọn vẹn như những người con trai bình thường. Dù con có khóc bao nhiêu lần, chịu bao nhiêu điều sỉ vả hay bán cả linh hồn để đánh đổi được quyền lựa chọn giới tính và hạnh phúc thì con sẽ chấp nhận tất cả. (Bạc)

From: Nguyễn Thanh Bạc
Sent: Thursday, October 28, 2010 3:10 PM

Ba má yêu mến!

Sau 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau của đấng sinh thành đã tạo cho con một hình hài của một con người. Khi sinh con ra cất tiếng khóc chào đời được mẹ tròn con vuông, ắt hẳn ba đã nở nụ cười và má cũng rất hãnh diện về con. Có lẽ ba má đã đặt niềm tin và hy vọng ở con nhiều lắm phải không? Dù không nói ra nhưng con cũng hiểu ba má.

Công ơn sinh thành nuôi dưỡng từ lúc trong nôi, bú sữa, chập chững bước từng bước vào đời cho đến khi con trưởng thành, điều đó đã chứng minh tình yêu thương của ba má dành cho con là vô tận. Đôi khi không thể diễn đạt được bằng lời nói, không biết đến khi nào con mới đền đáp được?

Con muốn làm tròn trách nhiệm của một người con lắm chứ, nhưng ba má ơi, có lẽ hy vọng và niềm tin của ba má sẽ không được trọn vẹn. Có lẽ ba má đã hiểu dù con chưa hề nói ra, dân gian có câu “Gà tao nuôi tao biết” thì chắc hẳn ba má đã hiểu rõ tính tình từng đứa con của mình và con không phải là người cá biệt trong số đó.

Con biết ba má biết và hiểu rõ về con nhưng ba má không muốn nói. Đúng, con là người đồng tính ba má à. Con nghĩ ba má cũng không mong chờ một kết cuộc như thế này phải không? Con muốn đóng trọn một vai diễn nhưng không biết con phải chờ đến khi nào? Con biết khi con nói ra ba má sẽ rất đau khổ và tuyệt vọng vì con, con biết điều đó chứ, nhưng bản thân con cũng chẳng vui vẻ gì, lương tâm con lúc nào cũng dằn vặt.

Ông trời cho con được làm người nhưng không được trọn vẹn như những người con trai bình thường khác. Bản thân con không có lỗi khi sinh ra con không được quyền lựa chọn giới tính của mình và ba má cũng vậy, ba má cũng chẳng có lỗi vì ba má đâu có muốn phải sinh ra một đứa con đồng tính giống như con.

Từ khi sinh ra con đã có dòng máu như thế này thì con phải chấp nhận nó, dù đau khổ và dằn vặt lắm nhưng con nghĩ đã đến lúc con phải thừa nhận chính mình. Con không thể lừa dối và sống giả tạo vì con biết nếu điều đó tiếp tục kéo dài con sẽ khổ và ba má cũng sẽ khổ. Thà con chấp nhận thực tế về con người thật của mình, nếu ba má có đau khổ thì chỉ đau một lần rồi thôi, qua thời gian ba má sẽ nguôi ngoai.

Con nghĩ xã hội không chấp nhận và ruồng bỏ con thì lẽ nào ba má lại làm như thế phải không ba má? Con tin ba má và gia đình sẽ là chỗ dựa tinh thần cho con. Dù còn là một người đồng tính nhưng con vẫn sống tốt với gia đình và xã hội. Con không bị bệnh hoạn gì cả, con khác biệt chứ không dị biệt, con là đứa con trai tốt, mạnh về thể chất, khỏe về tinh thần. Chỉ có điều khác biệt là khi sinh ra con không được quyền tự mình lựa chọn giới tính cho riêng mình.

Con nghĩ ba má vẫn chưa chuẩn bị tinh thần tốt để đón nhận tin không vui này, nhưng con tin rằng ba má và gia đình sẽ chấp nhận con vì con là con của ba má, là khúc ruột của ba má đã dứt ra. Con lúc nào cũng mong chờ "Ba má ơi đừng bỏ rơi con".

“Mày là thằng bệnh hoạn”, một câu nói phát ra từ cửa miệng chính những người thân của mình. Ba má ơi tim con nhói đau, con thực sự đau khổ và mệt mỏi lắm. Con biết làm thế nào để tìm lại con người thực của mình cho đúng nghĩa đây? Con cố kiềm nén những giọt nước mắt lăn dài trên khóe mắt, con cảm nhận được vị mặn và đắng của chính mình, con đau lắm ba má à.

Con nghĩ cái tội khi được sinh ra là người không được bình thường lẽ nào là cặn bã của xã hội hay sao mà ai cũng kỳ thị và khinh miệt con đến thế, con là người sống tốt cơ mà. Hay chỉ là cái tội con sinh ra không phải là người bình thường như người con trai đích thực? Con chỉ biết giam mình trong căn phòng trống và chỉ biết khóc vì tủi thân. Con vẫn ngồi trong phòng và nhìn ra khung cửa sổ nơi mà con cảm nhận được thế giới bên ngoài rộng lớn, nhưng riêng con sao thấy mình nhỏ bé và đơn độc quá.

Có lẽ ba má và mọi người nghĩ đúng khi xem con là người dị thường, vì cái lẽ xã hội lúc nào khi nghe nói đồng tính thì tuyệt nhiên đều nghĩ rằng sẽ không chấp nhận được hay xấu xa lắm. Có lẽ ba má và mọi người sẽ không muốn đối mặt với những lời thị phi của xã hội dù trong lòng rất thương con. Con không biết mọi người thế nào nhưng con nghĩ xã hội cũng có người tốt người xấu, vả lại là con người mấy ai được hoàn hảo 100% hết được, phải không ba má? Con không trách ba má và mọi người vì ba má có suy nghĩ theo số đông, còn con và những người khác có hoàn cảnh giống con thì chỉ là thiểu số trong xã hội bao la này.

Điều con mong mỏi là sự sẻ chia và đồng cảm để giúp con có nghị lực mà tiếp tục sống. Ai chẳng mong khi sinh ra mình sẽ là một công dân tốt. Điều con và các bạn đồng cảnh ngộ mong muốn là dù mình sinh ra không được may mắn và trọn vẹn như những người bình thường khác nhưng con cũng không mong muốn gia đình và xã hội sẽ xem chúng con là thứ vứt đi.

Cũng không trách được, nếu có trách thì trách cái xã hội ích kỷ và hẹp hòi. Con không bao che và nói đồng tính đều là những người tốt nhưng những cộng đồng nhỏ của con cũng như mọi người mà. Ai chẳng muốn là người tốt và để mọi người xem là bình thường thì chúng con cần lắm một môi trường tốt để hòa nhập.

Như ba má đã biết những gì con hy sinh cho gia đình và ba má cũng đã tự hào một phần về con, đối với con đó là cả một sự cố gắng. Cái gì con cũng làm được nhưng chỉ có điều hãy cho con sống thật với giới tính của mình. Con không cần biết xã hội sẽ nghĩ gì và khinh miệt con ra sao, vì con sống cho con và cái chính là con sống thế nào mà thôi. Con là con chứ con không thể là một ai khác được, trước sau hay sự thật nào cũng không thể thay đổi được con người thật của mình. Bản thân con thế này thì làm sao ba má và xã hội bắt con phải sống khác được?

Con sinh ra theo quy luật hết cả thôi ba má à, một người con trai bình thường sẽ yêu một người khác phái, nhưng đối với chúng con sẽ yêu một người đồng giới, đó là bản năng của họ. Nếu ba má và xã hội bắt chúng con là người bình thường, sống và cưới vợ thì chẳng khác nào một chiếc xe chạy xăng mà lại đổ dầu vào thì làm sao nó vận hành tốt được? Nếu có thì chỉ được một thời gian ngắn rồi sẽ dừng lại thôi, con người cũng vậy, tất cả đều tồn tại theo quy luật hết cả. Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền mưu cầu hạnh phúc cho riêng mình. Con chỉ xin ba má và xã hội chấp nhận cho chúng con được sống theo đúng nghĩa.

Như ba má hiểu đó, người bình thường muốn giữ được hạnh phúc gia đình đã khó huống gì những người có tâm sính lý khác thường như chúng con. Nếu con cố sống giả tạo và vờ đóng hết vở kịch để cưới vợ thì ba má có chắc là con sẽ được hạnh phúc hay không hay chỉ là sự hụt hẫng để rồi tạo thêm gánh nặng cho gia đình và xã hội một khi gia đình, hạnh phúc của con tan vỡ? Khi ba má hiểu được thì con nghĩ ba má cũng sẽ cảm thông và không mong mỏi điều đó sẽ đến với con, và ba mẹ nào chẳng muốn con cái mình được sống hạnh phúc bên người mình yêu thương phải không? Ba má hãy cho con được rẽ trái.

Dù không có vợ sinh con nhưng con vẫn chăm lo tốt cho ba má và gia đình. Con biết và con hiểu ba má muốn tốt cho con sau này, vì ba má có sống hoài được với con đâu, mẹ già như chuối chín cây mà. Con hiểu điều đó nhưng con chỉ mong ba má tạo điều kiện cho con được sống đúng với con người thật của mình, cảm giác sống trong vằn vặt khổ đau về tinh thần sẽ làm con trở nên tồi tệ hơn.

Nếu chẳng may một ngày nào đó con trở bệnh và sẽ là gánh nặng cho gia đình thì ba má sẽ nghĩ sao? Áp lực xã hội và gia đình đè nặng lên vai con rất nhiều, có lúc tưởng chừng không thể chịu đựng nổi. Công việc áp lực đã đành, nhưng những áp lực về số phận con càng nặng nề hơn và con là người hiểu rõ nhất.

Lẽ ra con muốn chấm hết cuộc đời của con cho rảnh nợ nhưng con không làm thế được vì con còn gánh nặng trách nhiệm của một người con. Cha mẹ sinh ra con không phải là một con gà, con vịt cho nên con sẽ không chết dễ dàng như vậy đâu ba má à, con sẽ cố gượng và tiếp tục đứng dậy, dù thế nào đi chăng nữa con cũng phải cố gắng sống cho đúng nghĩa. Con cũng không màng tới số phận rồi sau này sẽ ra sao, miễn sao xã hội và gia đình cho con sống được làm người tốt và đúng nghĩa là con vui lắm rồi.

Nếu một mai con không còn sức để gượng và chịu đựng được nữa thì con sẽ chấp nhận xuôi tay mà nhắm mắt, miễn sao ba má và gia đình thấy vui với những gì con đã làm, lúc đó con sẽ mỉm cười và xuôi tay. Cuộc đời con khi sinh ra chẳng có ngày nào vui thực sự, lúc nào cũng canh cánh nỗi lo và nỗi niềm day dứt. Con cần lắm sự đồng cảm và nụ cười để cho con có được niềm vui mà nhìn cuộc đời có ý nghĩa hơn, mà tiếp tục sống. Con như thế này đã là sự không may mắn thì con cũng mong mọi người đừng bỏ rơi con.

Dù con có khóc bao nhiêu lần, chịu bao nhiêu điều sỉ vả hay bán cả linh hồn để đánh đổi được quyền lựa chọn giới tính và hạnh phúc thì con sẽ chấp nhận tất cả dù đó chỉ là hy vọng mong manh. Con sẽ rẽ trái vì con tin là con sẽ tìm được con người thật của chính mình, con tin vào bản lĩnh của chính mình vì đơn giản con nghĩ nếu con lừa dối bản thân và chối bỏ con được thì con cũng sẽ lừa dối người khác được. Không chấp nhận bản thân mình được thì làm sao con chấp nhận người khác được phải không ba má?

Nếu ba má và mọi người có hỏi điều ước lớn lao nhất của con là gì thì con sẽ trả lời: sự đồng cảm, chia sẻ và tôn trọng về con người thật của con, bấy nhiêu đó đối với con đã là quá đủ. Có được sự chấp nhận và đồng cảm từ mọi người và xã hội sẽ giúp con có đủ nghị lực, niềm vui để trở thành một công dân tốt và sống đúng nghĩa ba má à.

Con lúc nào cũng là đứa con của ba má, cho dù con không làm được như những gì ba má đã mong mỏi, nhưng con xin ba má hãy hiểu cho con. Dù không trực tiếp phải đối mặt với ba má để bài tỏ nỗi đau của con, nhưng con hy vọng sẽ có một ngày nào đó ba má sẽ đọc được những lời tâm sự của con. Hy vọng ba má sẽ đón nhận con và không bỏ rơi con. Con lúc nào cũng là con ngoan của ba má.

"Ba má của con, con yêu ba má nhiều lắm, lúc nào con cũng mong chờ, xin đừng bỏ rơi con".

nguồn: VnExpress.net
 
Gửi những người con có số phận bất hạnh.
 
×
Quay lại
Top